ngày tháng năm

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Lỡ lời khấn với quốc tổ

Ảnh: H.T-A.K
– Bớ... phù... chủ quán... phù... cho xin... phù... một ly trà đá!
– Ngồi xuống thở xong rồi nói ông ơi, coi chừng đột tử bây giờ! Xe ông cháy hay sao mà ông phải đi bộ rồi hổn hển dữ vậy?
– Bậy. Tôi mới tập đi bộ, nhưng coi bộ ở tuổi này thì không dễ!
– Nhưng xe không cháy thì sao ông không dám chạy?
– Tôi đang chuẩn bị thực hiện yêu cầu của các quan chức bộ Giao thông vận tải: hoặc chọn phương tiện công cộng, hoặc đi bộ! 
– Ủa, có tới hai sự chọn lựa, sao ông không chọn xe buýt?
– Tôi cũng định lấy xe buýt làm sự... chọn lựa cuối cùng, cho tới khi biết tin một công dân thủ đô vì dám cự cãi với nhà xe mà bị tài xế và phụ xe buýt xúm vào đánh đến phải vào bệnh viện sơ cứu. Ông nghĩ đi: thân tôi ốm o thế này, ra đường lại không dám lận “hàng” như tụi choai choai, lỡ leo lên xe buýt rồi lâm vào trường hợp tương tự thì biết tự vệ làm sao? Đó là chưa kể nếu tôi bị đánh bầm giập nhưng nhập viện không được nằm tuyến trên, không được chọn mặt gửi vàng mà phải trao thân gửi mạng cho tuyến dưới như chủ trương của bộ trưởng Y tế thì... Thành ra, đi bộ cho nó lành! Với lại, tôi cũng sắp ra Bắc leo núi viếng Đền Hùng nên cần tập cho đôi chân quen dần.
– Nhưng năm ngoái ông đã viếng đền rồi mà? 
– Năm ngoái tôi ra ngoải là để khấn với vua Hùng một nguyện ước, năm nay tôi đi là để rút lại lời khấn đó!
– Thế ông lỡ khấn điều chi mà nay đòi rút?
– Tôi khấn quốc tổ phù hộ cho các Lạc hầu Lạc tướng của dân Việt hôm nay lời nói đi đôi với việc làm chứ đừng đánh trống bỏ dùi, đừng nói một đàng làm một nẻo...
– Hay quá, thế tại sao phải rút?
– Hay gì mà hay! Sau một năm thấy nó quá ứng nghiệm, tôi muốn được khấn ngược lại, là mong sao các Lạc hầu Lạc tướng thời nay cứ tha hồ nói vo, tha hồ chém gió, miễn... đừng làm gì cả là dân vui rồi! 

NGƯỜI GIÀ CHUYỆN
sgtt








Page

Blogger Tips and TricksLatest Tips And TricksBlogger Tricks