Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy
Hiệp
Thông số 81 (tháng 3 & 4 năm 2014)
LÒNG
GHEN TỊ CỦA CON NGƯỜI
Ghen tị là một cảm xúc phổ biến như
tình yêu hay tức giận, và tất nhiên ghen tị cũng là một cảm xúc mạnh mẽ như bất
cứ đam mê nào khác trong lòng người. Ngày xưa cũng như ngày nay, sự ghen tị đều
làm chúng ta buồn phiền, bất chấp ý hướng hay những nỗ lực tốt lành mà chúng ta
muốn thực hiện để khắc phục sự ghen tị. Trong khi một số người chỉ cảm nhận sự
ghen tị như một cảm xúc nhất thời và chóng qua, thì có những kẻ lại bị “chế ngự
bởi sự ghen tị,” và hậu quả là họ phải đau đớn trầm trọng về mặt tâm thần, khi
sự ghen tị thống trị cuộc sống và tâm thức của họ.[1]
Thần học và tâm lý học Kitô giáo đều cảnh
giác chúng ta đừng coi thường sức hủy hoại của lòng ghen tị. Truyền thống Kitô
giáo xem lòng ghen tị như một điều xấu cố hữu, nên đã xếp lòng ghen tị vào danh
sách bảy mối tội đầu.
Các nhà phân tâm học cũng quan tâm đến
lòng ghen tị, vì họ nghĩ rằng lòng ghen tị là nhân tố nằm bên dưới nhiều vấn đề
liên quan đến mối tương quan giữa con người, gây đổ vỡ giữa vợ chồng, con cái,
bạn bè và các quốc gia.
Theo từ điển Webster, ghen tị là: cảm
thấy đau đớn và tức giận khi người khác vui hưởng một lợi lộc, đồng thời ước ao
muốn chiếm đoạt lợi lộc ấy. Các nhà tâm lý bổ túc thêm: và muốn phá hoại kẻ
đang chiếm hữu lợi lộc ấy.