ngày tháng năm

Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

Toàn Văn Sứ Điệp Của Đức Thánh Cha Nhân Ngày Hòa Bình Thế Giới Năm 2013

"Phúc cho những ai kiến tạo hòa bình" là chủ đề của sứ điệp của Đức Thánh Cha Benedict XVI gửi Ngày Hoà Bình Thế Giới lần thứ 46 sẽ được tổ chức vào ngày 1 tháng 1 năm 2013 tới đây. Sứ điệp lần này gồm 7 số, sau đây chúng tôi xin gửi đến quý vị toàn văn sứ điệp này: 

1. Năm mới luôn mang lại cho chúng ta niềm hy vọng về một thế giới tốt đẹp hơn. Trong ánh sáng này, tôi nguyện xin Thiên Chúa, là Cha của nhân loại, ban cho tất cả chúng ta sự hoà thuận và bình an để những khao khát của chúng ta về một đời sống hạnh phúc và thịnh vượng có thể được thành tựu. 

Năm mươi năm sau ngày khai mạc Công Đồng Vaticano II vốn là sự kiện giúp chúng ta đào sâu sứ mạng của Giáo hội trong thế giới, chúng ta phấn khởi nhận ra rằng những người Kitô hữu, như là Dân Thiên Chúa trong việc bước theo Người và sống giữa lòng thế giới, chúng ta dấn thân vào lịch sử để chia sẻ vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo lắng[1], khi chúng ta công bố ơn cứu độ của Đức Kitô và thăng tiến hòa bình cho nhân loại. 

Thực tế, thời đại của chúng ta được đánh dấu bởi sự toàn cầu hoá với những khía cạnh tích cực và tiêu cực của nó, cũng như sự tiếp nối của những xung đột bạo lực và những đe doạ của chiến tranh, đòi hỏi một sự dấn thân mới mẻ và mang tính hợp tác trong việc theo đuổi ích chung cũng như sự phát triển của mọi người, và sự phát triển toàn diện của con người. 

Thật đáng báo động khi chứng kiến sự lan tràn của những căng thẳng và xung đột gây ra bởi sự phát triển của sự bất bình đẳng giữa giàu và nghèo, sự lan tràn của não trạng cá nhân và ích kỷ vốn tìm thấy sự biểu hiện của nó trong chủ nghĩa tư bản tài chính thiếu sự kiểm soát. Bên cạnh những hình thức đa dạng của chủ nghĩa khủng bố và tội ác quốc tế, hoà bình cũng bị đe doạ bởi trào lưu chính thống và chủ nghĩa cuồng tín, bóp méo bản chất tôn giáo đích thực, vốn mời gọi cổ võ tình liên đới và sự hoà giải giữa mọi người. 

Thời nào cũng vậy, những nỗ lực khác nhau trong việc kiến tạo hoà bình nhan nhãn trong thế giới chúng ta chứng minh rằng ơn gọi căn bản của con người là hoà bình. Nơi mỗi người, khao khát hoà bình là một khao khát căn bản, trong một cách thức nào đó, hoà hợp với nỗi khao khát về một đời sống hạnh phúc và thịnh vượng tròn đầy. Nói cách khác, nỗi khát khao hoà bình liên quan đến một nguyên lý luân lý nền tảng, nghĩa là liên quan đến nghĩa vụ và quyền lợi nơi sự phát triển của cộng đồng và xã hội, vốn cũng là một thành phần trong kế hoạch của Thiên Chúa dành cho con người. Con người được sáng tạo cho sự hoà bình vốn là một qùa tặng của Chúa. 

Tất cả những thao thức trên thúc đẩy tôi chọn chủ đề cho Thông Điệp năm nay từ những lời của Đức Giêsu: "Phúc thay ai xây dựng hòa bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa" (Mt 5,9). 

Năm mới tâm linh

Năm hết, Tết đến, ai cũng lo “đổi mới” bề ngoài, vậy cũng cần lắm đối với mọi người về việc “canh tân” đời sống tâm linh trong năm mới. Hãy tập thói quen canh tân đời sống tâm linh, và hãy dạy trẻ em đổi mới tâm hồn ngay từ tuổi nhỏ. 

Một năm mới bắt đầu, một khởi sự mới cũng bắt đầu. Do đó, đừng chỉ đặt ra các quyết định bình thường như giảm cân, bỏ hút thuốc, bớt say xỉn, bớt lải nhải, bớt độc đoán, bớt chuyên quyền, bớt ích kỷ, cố gắng ngoan ngoãn, cố gắng học tập,... Cũng đừng đặt ra các mục đích quá lớn hoặc xa vời, mà hãy đặt ra các mục đích đơn giản và thiết yếu, nhất là cố gắng cải thiện mối quan hệ với Thiên Chúa. Đây là vài cách khả thi:

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

Lễ Các Thánh Anh Hài

Hêrôđê "Ðại Ðế", là vua xứ Giuđêa nhưng không được dân chúng mến chuộng vì ông làm việc cho đế quốc La Mã và ông rất dửng dưng đối với tôn giáo. Vì lý do đó ông luôn cảm thấy bất an và lo sợ bất cứ đe dọa nào đối với ngai vàng của ông. Ông là một chính trị gia giỏi và là một bạo chúa dám thi hành những việc tàn bạo. Ông giết chính vợ ông, anh của ông và hai người chồng của cô em, đó chỉ là sơ khởi.

Phúc Âm theo Thánh Mátthêu 2:1-18 kể cho chúng ta câu chuyện sau: Hêrôđê "thật bối rối" khi các nhà chiêm tinh đến từ đông phương hỏi về "vị vua mới sinh của người Do Thái," mà họ đã thấy ngôi sao của người. Và các vị chiêm tinh được cho biết trong Sách Thánh Do Thái có đề cập đến Bêlem, là nơi Ðấng Cứu Tinh sẽ chào đời. Một cách xảo quyệt, Hêrôđê dặn họ là hãy báo cho ông biết sau khi tìm thấy vị vua ấy để ông cũng "đến thần phục." Các nhà chiêm tinh đã tìm thấy Hài Nhi Giêsu, họ dâng Ngài các lễ vật, và được thiên thần báo mộng về ý định thâm độc của Hêrôđê và khuyên họ hãy thay đổi lộ trình trên đường về. Sau đó Thánh Gia trốn sang Ai Cập.

Hêrôđê vô cùng tức giận và "ra lệnh tàn sát tất cả các con trai từ hai tuổi trở xuống ở Bêlem và vùng phụ cận." Vì Bêlem là một thành phố nhỏ, số trẻ bị giết có lẽ khoảng 20 hay 25. Sự kinh hoàng của việc thảm sát và sự tuyệt vọng của các cha mẹ đã khiến Thánh Mátthêu trích dẫn lời tiên tri Giêrêmia: "Ở Rama, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Raken khóc thương con mình..." (Mt 2:18). Bà Raken là vợ của ông Giacóp. Bà than khóc ở Rama là nơi người Do Thái bị tập trung lại sau khi bị người Assyria bắt làm tù binh.

Lời Bàn

Hai mươi trẻ em thì chỉ là số ít, so với sự diệt chủng và sự phá thai trong thời đại chúng ta. Nhưng dù đó chỉ là một người, chúng ta cũng phải nhớ đến tạo vật quý trọng nhất mà Thiên Chúa đã dựng trên mặt đất, đó là con người, được tiền định để sống đời đời và được chúc phúc nhờ sự chết và sự sống lại của Ðức Giêsu.

Lời Trích

"Lạy Chúa, xin ban cho chúng con sự sống ngay cả trước khi chúng con có thể hiểu biết" (Lời Nguyện Trên Lễ Vật, Lễ Các Thánh Anh Hài).

Nguồn nguoitinhuu

Tình Bất Diệt

Ngay từ khi lọt lòng mẹ, bác sĩ đã quả quyết rằng Kimberly Marshall không thể nào sống được. Bé bị chứng Cytic Fibrosis, một chứng bịnh bẩm sinh và di truyền mà người ta thường gọi tắt là CF. Trong sự tuyệt vọng để cứu sống con mình, mẹ của Kim đã mang bé về nhà, mỗi ngày ba bốn giờ, bà và bà ngoại của Kim đã thay phiên nhau vỗ nhẹ trên lưng và ngực của bé, với hy vọng mong manh là có thể làm tan đi những cục đờm đang đóng nghẹt trong phổi của bé. Một bác sĩ chuyên khoa về CF cho biết, diệt trừ những cục đờm bằng cách này, chẳng khác gì dùng chổi để quét mật ong trên sàn nhà. 

Ngoài sự dự liệu của mọi người, bé Kimberly đã thoát được lưỡi hái của tử thần. Bé lớn lên và vào trường tiểu học. Kim còn học vũ ballet và gia nhập đội soccer của trường. "Kìa nhìn xem công chúa của tôi" mẹ của Kim thường hãnh diện nói như vậy, mổi khi bà đứng bên lề sân cỏ để xem Kim đá bóng. 

Bà vẫn mơ ước là Kim sẽ lớn lên bình thường nhưng những đứa trẻ bình thường khác. Bà mơ ước rằng Kim sẽ lên trung học, sẽ tham dự buổi khiêu vũ cuối năm lớp 12, và một buổi tối sẽ ngẩng mặt lên để đón nhận nụ hôn đầu của một chàng thanh niên đẹp trai. 

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

Một thời để Người Kitô hữu nhập thế

Bài của Đức giáo hoàng Bênêđictô XVI viết cho báo Financial Times (Thời báo Kinh tế Anh) ra ngày 20.12.2012

Giáng sinh là một thời gian vui vẻ hân hoan và một dịp để suy tư sâu sắc, Đức giáo hoàng Bênêđictô XVI nói:

“Của Xêda, trả về Xêda; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa” là câu trả lời của Đức Giêsu khi được hỏi về việc đóng thuế. Dĩ nhiên, những kẻ hỏi Người đang gài bẫy Người. Họ muốn buộc Người phải đứng về phía nào trong cuộc tranh luận chính trị nảy lửa về việc cai trị của Rôma tại đất nước Israel. Cái bẫy nằm ở chỗ này: Nếu Đức Giêsu quả thực là Đấng Mêsia được mong đợi từ lâu, thì Người chắc chắn sẽ chống lại những kẻ thống trị Rôma. Cho nên câu hỏi đã được suy tính nhằm làm cho Đức Giêsu phải lộ diện như một mối đe dọa đối với chế độ hoặc như một kẻ lừa đảo. 

Câu trả lời của Đức Giêsu khéo léo chuyển cuộc tranh luận lên một bình diện cao hơn, nhẹ nhàng khuyến cáo đừng có chính trị hóa tôn giáo lẫn thần thánh hóa quyền lực nhất thời, để mà mê mải tìm kiếm của cải. Những kẻ đang nghe Người nói cần được nhắc nhở rằng Đấng Mêsia không phải là Xêda, và Xêda không phải là Thiên Chúa. Vương quốc mà Đức Giêsu đã đến để thiết lập thuộc về một lĩnh vực hoàn toàn cao hơn. Như Người đã bảo Phongxiô Philatô: “Nước tôi không thuộc về thế gian này”.

Giáo Huấn Xã Hội của Giáo Hội là gì ?

Tại sao Giáo Hội có một Học Thuyết Xã Hội 

Từ khi Đức Gioan Phaolô II lên ngôi Giáo Hoàng, Giáo Hội nói nhiều đến học thuyết xã hội của mình. Điều này có thể cảm nhận như một mâu thuẫn: Giáo Hội vốn có sứ mạng trên lãnh vực thiêng liêng và siêu nhiên, lại quan tâm sát sao tới đời sống xã hội. Thực chất, Giáo Hội tìm cách soi sáng cách hành xử của chúng ta trong xã hội sao cho cuộc sống của chúng ta phù hợp trên mọi mặt với Tin Mừng. 

Từ lúc ĐGH Gioan Phaolô II lên ngôi, chúng ta thường được nghe nói về Giáo Huấn Xã Hội của Giáo Hội (GHXHGH), nhưng đó chính xác là gì? Tại sao Giáo Hội vốn có một sứ mạng thiêng liêng, lại quan tâm đến đời sống và tổ chức của xã hội? GHXHGH có ảnh hưởng như thế nào trong cuộc đời của mỗi người Kitô giáo? 

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Sửa lại con đường của Chúa

Chúa Nhật II MV-C 

Lời mở 

Các bài Kinh Thánh hôm nay đều nhắc đến việc sửa lại con đường cho Chúa. Tiên tri Baruch trong bài đọc I đã loan báo rằng: “Thiên Chúa đã ra lệnh phải bạt thấp núi cao và gò nổng từ lâu đời, phải lấp đầy thung lũng cho mặt đất phẳng phiu để Israel tiến bước an toàn” (Br 5,1-9). Còn tiên tri Gioan Tẩy Giả cũng lặp lại lời loan báo của tiên tri Isaia cho tất cả những ai đang mong chờ Chúa đến: “Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Ngài đi rồi hết mọi người phàm sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa” (Lc 3,4.6). 

Trong ít phút này, chúng ta cùng tìm hiểu con đường của Chúa được hình thành trong con người ta như thế nào và phải làm gì để sửa con đường đó cho ngay thẳng? 

Tại sao Chúa Giêsu đến thế gian ?

Có lẽ bạn cho đó là một câu hỏi “ngớ ngẩn”, vì ai là Kitô hữu cũng biết Ngài đến cứu độ nhân loại. Đúng vậy, nhưng vẫn có điều khác... Chúng ta đã đón lễ Giáng Sinh nhiều lần, nhưng có thể chúng ta chưa thắc mắc. Mời bạn khám phá điều mới lạ nhân dịp kính mừng lễ Giáng Sinh! 

Thánh sử Gioan kể: Ông Philatô hỏi: “Vậy ông là vua sao?”. Đức Giêsu đáp: “Chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi”. Ông Philatô nói với Người: “Sự thật là gì?” (Ga 18:37-38). 

Tại sao Chúa Giêsu đến thế gian? 

Hằng năm, lễ Giáng Sinh đều đặt ra một câu hỏi: Tại sao Chúa Giêsu đến thế gian? Hoặc: Ý nghĩa của Đức Giêsu Kitô là gì? Oặc mang tính cá nhân hơn: Người đàn ông này nên tạo sự khác biệt nào trong đời sống của tôi? Trong hôn nhân của tôi, trong đời tu của tôi, trong công việc của tôi, trong sự nhàn rỗi của tôi, trong suy nghĩ của tôi, trong cảm xúc của tôi, trong mọi sinh hoạt của tôi,…? 

Tưởng Niệm Bác sĩ Richard Teo (1972-2012)

Dưới đây là bản ghi lại cuộc nói chuyện của Bác sĩ Richard Teo, một triệu phú 40 tuổi và bác sĩ giải phẩu thẩm mỹ, bị ung thư phổi thời kỳ 4 đến chia sẻ với khóa nha D1 về kinh nghiệm sống của mình vào ngày 19/1/2012. Anh vừa qua đời cách đây vài ngày vào 18/10/2012. 

Chào tất cả các em. Giọng tôi hơi bị khàn một chút, mong các em chịu khó nghe. Tôi xin tự giới thiêu, tôi tên là Richard và là một bác sĩ. Tôi sẽ chia sẻ vài suy nghĩ về cuộc sống của mình và rất hài lòng khi được các giáo sư mời đến đây. Hy vọng sẽ giúp các em cách suy nghĩ khi bắt đầu theo ngành để trở thành nha sĩ giải phẫu cũng như suy nghĩ về những việc chung quanh. 

Từ lúc trẻ, tôi là một sản phẩm đặc trưng của xã hội ngày nay, một sản phẩm khá thành công mà xã hội đòi hỏi. Hồi nhỏ tôi lớn lên trong một gia đình có mức sống dưới mức trung bình. Tôi được bảo ban bởi người chung quanh và môi trường rằng thành công thì hạnh phúc. Thành công có nghĩa là giàu có. Với suy nghĩ này, tôi trở nên cực kỳ ganh đua ngay từ nhỏ. 

Không những chỉ cần đi học ở trường giỏi, tôi cần phải thành công trong mọi lãnh vực - từ các hoạt động tập thể đến chạy đua, mọi điều. Tôi cần phải đoạt được cúp, phải thành công, phải được giải, giải quốc gia, mọi thứ. Tôi rất ganh đua. Tôi vào trường y và trở thành bác sĩ. Chắc một số em biết rằng trong ngành y, giải phẫu mắt là một trong những chuyên khoa khó vào nhất. Tôi cũng vào được và được học bổng nghiên cứu của NUS phát triển tia laser để chữa bịnh mắt.

Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

Xin miễn thực hiện Công ích

Kính gửi: Quan Công ích
V/v: Xin miễn làm công ích

Chúng tôi đứng tên dưới đây là những người: 

- Tâm thần phân liệt; hôn mê sâu sống đời thực vật cỏ cây; trẻ bại não nặng; bệnh lú lẫn tuổi già; người hấp hối... 
- Trẻ sơ sanh cho tới thiếu niên còn ngây thơ đơn sơ hồn nhiên chưa biết sự đời. 
- Bị tù rục xương đã mất quyền công dân; một số chuẩn bị chịu án tử hình... 

Xét rằng: 

“Công ích có liên quan đến mọi thành phần trong xã hội, không ai được miễn cộng tác vào việc thực hiện và phát huy công ích, tùy theo khả năng của mỗi người" (Tóm lược HTXHCG, 167). 

Xét rằng: 

Óc chúng tôi đã tê liệt hư hoại lệch chuẩn, tay chân thì không còn nhúc nhích, thân xác im lìm như cây chuối nằm sóng soài mặt đất, não bộ đầy ảo ảnh - ảo giác - ảo thính, đời cạn và cạn đời! 

Xét rằng: 

Chúng con còn bé lắm, không biết thế giới người lớn có gì hay... 

Xét rằng 

Chúng tôi sắp chịu án tử, “còn gì đâu nữa mà khóc với cười”! 

Nay đề nghị: 

Xin chuẩn chước cho chúng tôi được miễn thực hiện nghĩa vụ công ích; và 

Tiếp tục cho chúng tôi hưởng những công ích sau từ quí vị: quyền được tiếp cận và hưởng ước uống, thực phẩm, nhà ở, chăm sóc sức khỏe cơ bản (chỉ dám xin những DỊCH VỤ THIẾT YẾU

Không dám đòi hỏi các loại hình công ích sau đây: Tự do truyền đạt và bày tỏ quan điểm; tự do tôn giáo; tiếp cận văn hóa; đi lại; giáo dục; bầu cử; được luật sư biện hộ; được thăm thú các môi trường sinh thái sạch đẹp, được thăm các miền nhân gian đang hưởng thái bình thịnh trị. 

Xin Chúa là đấng Sự Thiện Tối Thượng, đấng Siêu Việt, đấng Yêu thương, đấng Quan phòng, đấng Công ích đích thực và tối cao, luôn đổ tràn ân huệ xuống xã hội loài người. 

Minh Đăng

Tính hưởng thụ

Việc con người sinh ra ở tính thiện hay tính ác đã đưa các triết gia phương Đông đến hai thái cực. Mạnh Tử thì nói: “Nhân chi sơ tính bản thiện”. Tuân Tử bảo ngược lại: “Nhân chi sơ tính bản ác”. Phương Tây họ không cực đoan như vậy. Họ cho rằng một đứa bé sơ sinh chỉ là một thực thể ẩn chứa những gì liên quan, ảnh hưởng đến con người sau này, như là thể chất, trí não, nhân cách, năng khiếu bẩm sinh v.v… mà thôi. 

Ở đây, tôi chỉ xin bàn một khía cạnh nhỏ của thiện và ác, đó là tính hưởng thụ: “Nhân chi sơ tính hưởng thụ”. Hưởng thụ như thế nào, hưởng thụ cái gì và giới hạn đến đâu? 

Cứ coi con người sinh ra vốn không thiện, không ác thì hãy xem “tính hưởng thụ” là chắc có. Tôi tạm gọi cái bào thai là “hắn”, vì đằng nào hắn cũng sinh ra để mang nặng kiếp người. Khi hắn ở trong bụng mẹ, quãng sáu bảy tháng gì đó hắn đã biết lựa thế nằm cho êm, đó là hưởng thụ, để đạt được điều đó hắn quẫy đạp mẹ hắn. Ta xem hành động đó là thiện hay ác? Rõ ràng tính hưởng thụ còn có trước lúc sinh ra! 

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

Ước gì...

Khi tôi còn nhỏ, cuộc sống gia đình tôi cũng như bao gia đình khác rất khó khăn. Mẹ tôi phải tảo tần buôn bán ngoài chợ kiếm sống qua ngày. Tan trường, tôi thường ghé qua chợ để mẹ mình sai bảo những việc nhỏ nhặt, tôi thấy chị bán hàng kế bên đang ăn hủ tiếu – chỉ nhìn thoáng qua thôi vì người lớn dạy: không được phép nhìn người khác ăn uống - lòng nhủ thầm: ước gì mình được ăn hủ tiếu. Vậy mà mẹ tôi đã đọc được tư tưởng ấy. Thế là tôi được hưởng một tô không thịt, thật là hạnh phúc. 

Một hôm nọ, tôi và anh trai kế của mình chơi với các bạn lối xóm. Chúng tôi cãi vã và đánh lộn với nhau. Chị tôi ra chợ méc mẹ. Như thường nhật tôi cũng ghé chợ vừa cất tiếng thưa: “Thưa mẹ, con đi học mới về”

- Mẹ tiếp luôn: “Hai đứa tụi con về nhà tối nay mẹ sẽ 'tính sổ'”. 
- Tôi sợ quá và nói với anh mình: “Ước gì từ giờ đến chiều mẹ mình quên 'tính sổ' tụi mình”

Nhưng người lớn không quên. Cho nên hai anh em đều “được ăn” roi nhớ đời. 

Lớn lên, các anh chị và tôi phải đi làm. Công việc và nghề nghiệp của các anh chị không thuộc sở thích của mình. 

- Tôi nói với mẹ: “Ước gì con làm được nghề mà con yêu thích”
- Mẹ khuyên: “Con cứ cố gắng làm tốt công việc hiện tại trước đi vì bây giờ chưa có khả năng, có khả năng con sẽ làm được”. 

Và điều đó đã xảy ra. 

Thời gian cứ thế trôi qua. Bản thân tự bươn chải, đối phó, vật lộn với cuộc sống. Công việc, đồng tiền, niềm vui riêng và chốn an phận cho bản thân đã làm cho tôi quên bao điều giáo huấn tốt lành của cha mẹ, thầy cô và những người xung quanh. Tôi phải đi dự lễ mỗi Chúa nhật là do sợ phạm tội trọng trong Mười Điều Răn. 

Đến lúc tôi tự hỏi: Tình yêu của Thiên Chúa, của gia đình, của những người xung quanh dành cho tôi đâu? Tôi đã làm được gì để nuôi dưỡng lương tâm của mình mà Đấng tạo dựng đã đặt để trong tôi? Tôi có đến với người khác trong yêu thương chưa? Có phải thời này như Thánh Phaolô nói: “… Thật vậy, sẽ đến thời người ta không còn chịu nghe giáo lý lành mạnh, nhưng theo những dục vọng của mình mà kiếm hết thầy này đến thầy nọ, bởi ngứa tai muốn nghe. Họ sẽ nghoảnh tai đi không nghe chân lý, nhưng hướng về những chuyện hoang đường”. Hàng trăm câu hỏi khác chất vấn trong tôi. Vậy tôi phải hành động, hòa nhập như thế nào trong xã hội ngày nay. 

Và tôi đã đi tìm để mình bước ra, bước ra từng bước một, ra khỏi não trạng sai lệch mà tôi đã đi, bằng cách đến với quyển Tóm lược HTXHCG. Giáo Hội cống hiến Học thuyết Xã hội của mình cho nhân loại thời nay và mai sau để mọi người cùng nhau gánh lấy trách nhiệm, thăng tiến con người toàn diện và liên đới. 

Ước gì Học thuyết Xã hội của Giáo hội được phổ biến cho mọi người ở mọi nơi, hầu giải thích các thực trạng và tìm ra hướng hành động thích hợp, để con người có thể tiếp cận các vấn đề xã hội một cách tích cực nhất. Nhất là Xã Hội Việt Nam ngày nay. Mong ước lắm thay. 

Thảo Li

Giáng Sinh An Lành

Ảnh minh họa
Một phép màu đã xảy ra ngay đêm Giáng sinh giữa hai chị em ruột đã không nói chuyện với nhau suốt 30 năm. Sự tha thứ đem lại bình an tâm hồn, như lời thiên thần hát trên không trung: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm”. 

Vợ chồng chị Ân làm bữa tiệc giáng sinh cho những ông bà già neo đơn ở khu xóm, trong trong đó có chị em bà Liên và bà Hiền. Họ đã ngoài 70, cùng sống trong một căn nhà nhỏ, nhưng không ai nói với ai suốt 30 năm dù họ vẫn nói chuyện với người khác. Không khí căng thẳng, ngột ngạt… Nguyên nhân là câu chuyện dài liên quan người mẹ và chiếc trâm cài tóc. Tại sao họ không sống riêng? Đó là vấn đề. Không ai muốn mình là người dọn đi! 

Chị Ân quyết tâm đến thăm họ mỗi tháng 1 lần và đưa họ ra ngoài 2 hoặc 3 lần mỗi năm, dĩ nhiên kể cả lễ giáng sinh. Nhưng ra ngoài đối với bà Hiền như một cơn ác mộng, bà chỉ thích mặc áo trắng, không chịu mặc màu khác. Lại là vấn đề khi chị Ân mua cho bà chiếc áo màu hồng. 

Bà Liên lại là vấn đề khác. Bà rất khó ăn, món gì cũng không vừa lòng bà. Tính bà cương quyết, khó lay chuyển, có điều gì đó khác thường giữa hai bà! 

Sau khi tham dự lễ nửa đêm, hai bà vào nhà chị Ân theo lời mời của vợ chồng chị. Bà Hiền đến bên bà Liên vừa cười vừa nói: “Chúc mừng giáng sinh. Chị nên cởi mở với mọi người”. Ai cũng ngạc nhiên, không biết điều gì xảy ra, vì bà Liên quay đi như thể bà từ chối vậy. Nhưng đôi mắt bà đầy nước… 

Rồi bà đứng lên như không có gì xảy ra, như không là ngày quan trọng đối với cả hai trong suốt 30 năm qua vậy. Bà nói: “Này, dì Hiền lại đây, dì thật là ngớ ngẩn. Tôi không hẹp hòi gì đâu. Nào, đến đây với chị”. Từ đó, họ luôn nói chuyện với nhau. 

Thật đúng là phép mầu lễ giáng sinh. Mọi người vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Không ai muốn tìm hiểu bí ẩn 30 năm qua nữa, chỉ biết là điều kỳ lạ đã xảy ra. Vậy thôi! Hai bà đã tìm lại được cả tình chị em và tình người. 

Bây giờ hai bà không còn, nhưng chị Ân vẫn nhớ mãi câu chuyện về lòng tha thứ của họ… 

TRẦM THIÊN THU

Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012

PHÙ VÂN PHÚ

(Sách Giảng Viên)

Càn khôn luân chuyển;
Vũ trụ tuần hoàn.
Nhất sinh bào ảnh;
Vạn thế phù vân!

Nhìn nước chảy một chiều cao xuống thấp;
Ngắm gió xoay tứ hướng bắc rồi nam.
Điều đang có rồi ra sẽ có;
Chuyện đã làm tất cũng phải làm.
Khổ đau lắm vì chưng đa hiểu biết;
Phiền muộn nhiều bởi lẽ lắm khôn ngoan.

Kìa ai:
Thâu gom ngà ngọc;
Tích cóp bạc vàng.
Nhất hô thiên ứng;
Duy lệnh bá cung.

Gác tía lầu son, đất đai cuồng chân ngựa chạy, dinh kho chục đội quân canh, Ngoài ngõ lao xao kẻ đưa người đón;
Nhà cao cửa rộng, đồng ruộng thẳng cánh cò bay, chuồng trại trăm đàn gia súc, trong nhà nườm nượp đầy tớ gia nhân.
Sáo lộng tiêu hòa, rộn rã sân rồng cổng phượng;
Ăn sung mặc sướng, nghỉ ngơi gối gấm màn loan.

Hay chăng?
Ảo ảnh ảo ảnh y ảo ảnh!
Phù vân phù vân tất phù vân!
Một thời sinh tử - khóc cười – yêu ghét;
Mấy cuộc gieo trồng - hòa chiến - lượm quăng?

Lợi lộc chứ kẻ bo bo giữ của?
Vẻ vang gì người chằm chặp ôm danh?
Đứa khờ khạo ngây ngô, sự nhung nhớ đâu hằn dấu tích;
Người tài cao trí thượng, điều lãng quên mất vết thời gian.

Chẳng giữ được lại ra công tốn sức;
Không lưu tồn sao tổn trí hao tâm?
Dưới vầng dương, là bóng ngựa qua khe sớm biến;
Trên mặt đất, chỉ dã tràng xe cát mau tan.

Hăm he thả mồi bắt bóng;
Công cốc giật quýt dành cam.
Biển bốc hơi thì bay lên tụ hợp;
Mây đầy nước lại đổ xuống tràn lan.

Vậy nên:
Trừ khử đớn đau ngoài xác;
Đẩy lui phiền muộn nội tâm.
Chuỗi tuổi già đằng đẵng dài lâu, đừng não nề khi đã xế;
Đời thanh trẻ vụt qua thoáng chốc, Cứ vui hưởng lúc còn xuân.
Công trình bởi Chúa tạo, chẳng biết lúc nào, vậy sáng sáng cần đi gieo chăm chỉ;
Thành quả do Trời ban, nào hay thời điểm, nên chiều chiều cứ đứng cấy chuyên cần.

Lục lọi chút bạc tiền, đôi ba người hãy giúp;
Sớt chia niêu cơm bánh, vài bốn kẻ cùng ăn.
Chớ chờ lúc cuối cùng gõ cửa;
Đừng đợi khi kết thúc sang thăm.
Còn chi nữa lúc mặt trời mờ ánh sáng;
Có gì chăng khi tinh tú lặn tối tăm.

Vì ngày ấy:
Thiếu nữ tinh anh, giờ đã run tay mờ mắt;
Chàng trai vạm vỡ, nay thành khụy gối sụm chân.
Đường sinh bỗng nhiên khép lối;
Cửa tử thoáng chốc mở toang.
Tất cả đâu tồn tại;
Mọi điều sẽ lặng câm.
Ảo ảnh - ảo ảnh!
Phù vân – phù vân!
………..
Lạy chúa Trời! Xin đổ mưa thiêng quyền phép!
Tâu Thượng đế! Hãy ban gió thánh chí nhân…

Bùi Nghiệp



Tiếng chim gù gù

Khi bắt đầu chú ý đến tiếng “gù gù” từ lầu nhà đối diện thì cũng là lúc tôi nhận thấy mình đã quen với loại tiếng chim gáy đó từ lâu rồi, dẫu không xác định được thời điểm một cách rõ rệt. Cứ mỗi sớm, khi tôi ăn sáng, tiếng “gù gù” lại đều đặn vang lên như chiếc đồng hồ mang tính sinh học. Chiều về, chuẩn bị tắm rửa, tôi lại nghe điệp khúc “gù gù” ấy, tuy đơn điệu mà không gây nhàm chán. 

Tôi bắt đầu để ý nhiều hơn. Một đứa trẻ độ tuổi lớp Hai luôn tỏ vẻ chăm chút con chim. Hình như không có ai để nói chuyện nên nó thường nói chuyện với con chim như một người bạn thân. Ngôn ngữ nó đơn sơ và chân tình. Mà cũng chưa hẳn vậy, bởi lẽ nó là con nhà giàu, hẳn là nó có điều kiện thuận lợi để đi chơi đây đó kia mà? Hay là nó thương “kiếp chim trong lồng”? Quả đúng vậy. Một lần tôi nghe nó nói: “Chim cu nè, Bi muốn thả bạn ra chơi với Bi lắm, nhưng Bi sợ chim cu bay mất. Thôi ráng ở trong lồng vậy nghe!”

Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012

TẬP SAN SỐ 4


CHÚNG TA HỌC KITÔ HỌC - Bài 4


Đấng được mong đợi 


Chúng ta đang ở năm 2012, nếu chúng ta nhìn suốt dòng lịch sử hình thành nên con người[1]

- Với những khám phá của khoa Cổ Sinh vật học và Vũ trụ học, người ta biết được vũ trụ vạn vật thoát thai từ vụ nổ “big bang” cách nay 15 tỷ năm, với hàng trăm ngàn thiên hà hình thành, trong đó có thiên hà của chúng ta với khoảng 400 triệu ngôi sao giống như mặt trời xuất hiện cách ta khoảng 12 tỷ năm. Trái đất là một hành tinh tách ra từ mặt trời cách đây 8 tỷ năm. Sau đó trái đất, với những chất khí Oxy, Hydro, Nitơ… tổng hợp thành những chất càng ngày càng phức tạp. Cách đây 1 tỷ năm, tế bào sống đầu tiên xuất hiện. Tế bào ấy càng ngày càng phân hoá phức tạp thành đơn bào, đa bào, các sinh vật hạ đẳng, các loài có xương sống; rồi các động vật thượng đẳng. Sau đó xuất hiện người vượn Pliopitec cách đây 37 triệu năm; Ramapitec, 12 triệu năm; Ostralopitec, 3 triệu năm; con người đứng thẳng, 1 triệu năm; con người tiền sử vùng sông Solô, 250.000 năm; người Neoderthan, 150.000 năm; người Cromagnon biết suy tư “Homo Sapiens” cách 40.000 năm. 
- Tuy nhiên, nếu chỉ nhìn con người riêng biệt trong dòng tiến hoá của mình, con người sẽ không bao giờ tìm ra được nguồn gốc, giá trị và ý nghĩa sự hiện hữu của mình giống như khi ta phân tích bộ phận của một cây viết hay 1 cái đồng hồ. Nhờ khả năng biết suy tư của tinh thần, con người vượt ra khỏi vòng tiến hoá để khám phá ra nguồn gốc của vạn vật và của chính mình. 
- Trong những dòng lịch sử suy tư của con người, người ta đã định nghĩa con người là “con vật biết suy tư” (animal rationabile), coi con người là sự kết hợp giữa thể xác và tinh thần. Quan niệm duy tâm cho bản chất con người là tinh thần, là l‎ý tính. Quan niệm duy vật cho bản chất con người là do vật chất biến hoá ngẫu nhiên mà thành. Quan niệm siêu hình chỉ nhìn thấy con người riêng rẽ về mặt sinh học hay tâm l‎ý (x. Hội đồng Quốc gia, Từ điển Bách khoa Việt Nam, Hà Nội, 1995). 

Câu hỏi đặt ra cho con người suy tư: Tôi bắt đầu từ đâu? Tương lai của tôi sẽ như thế nào, nói cách khác còn gì nữa sau cuộc đời này? Đó là những vấn nạn căn bản luôn xuất hiện trong cuộc đời con người.

Nhận và Cho

Cuộc đời là xã hội, là cộng đồng, nghĩa là không ai lại không phải ít nhiều nhờ vả nhau – dù trực tiếp hay gián tiếp. Không ai có thể sống như một ốc đảo, mà luôn có những mối quan hệ và những hệ lụy theo một quy luật tất yếu của cuộc sống. 

Trong quan hệ đó, mỗi người có một nhân sinh quan riêng nhưng luôn hợp thành một tổng thể cộng đồng. Như vậy, cần có tình đồng loại thực sự. Con người vốn dĩ yếu đuối nên rất cần sự cảm thông và tha thứ không ngừng. Sống chân thành và hài hòa với nhau là hạnh phúc được nhân đôi: Cho bạn và cho tôi. Mỗi người phải biết chia sẻ, không thể khư khư giữ “cái tôi” mãi. Nhưng, để được NHẬN thì phải biết CHO trước. Tất nhiên phải biết mở lòng ra như cuốn sách để người khác "đọc" mà cùng quan tâm lẫn nhau. 

Dĩ nhiên không ai trên đời có thể hiểu hết nhau – dù trong mối quan hệ nào. Có chăng là hiểu một đôi phần trong lĩnh vực và khía cạnh nào đó. Cố gắng hiểu người chứ đừng đòi người hiểu mình nhiều quá. Vả lại, ai cũng có “khoảng riêng” bất khả xâm phạm. Biết vậy để tự trọng và tôn trọng nhau đúng mức. P. Gerandy (Mỹ) phân tích: “Chỉ cần hơi giống nhau là có thể hiểu nhau, nhưng cần phải hơi khác nhau để có thể yêu nhau”. 

CÁI GIÁ PHẢI TRẢ KHI GIỠN MẶT VỚI KINH TẾ THỊ TRƯỜNG

Đến khi người dân cùng kiệt vì thiếu đói thì nhà nước mới hiểu ra rằng cần phải quay về với kinh tế thị trường và sự thay đổi nầy đã giúp cho người dân được cởi trói, hồ hởi bung ra làm ăn. Bộ mặt đất nước từ đó thay đổi. 

Nhẽ ra phải nương theo đà đi lên ấy mà tiếp tục thay đổi và hoàn thiện để phù hợp với cơ chế mới thì nhà nước lại muốn quay lại cỡi lên để "định hướng" thị trường.

Nhưng kinh tế thị trường có quy luật vận hành riêng của nó. Để kiểm soát được nó cần phải có sự am hiểu và kinh nghiệm dày dạn qua hàng trăm năm sống chết trong nó, qua bao lần điêu đứng vì nó bởi khủng hoảng như Mỹ và các nước tiến tiến đã trải qua.

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

Đức Giêsu thành Nazareth

ĐGH Bênêđictô XVI 
Bản dịch của nhóm Thiện Chí
LỜI GIỚI THIỆU

Suy tư khởi đầu về Mầu nhiệm Giêsu

Sách Đệ Nhị Luật có nêu một lời hứa hoàn toàn khác với niềm hy vọng về Đấng Messia được thể hiện trong các sách khác của Cựu Ước, và lời hứa này mang tầm quan trọng có tính quyết định để hiểu về Đức Giêsu. Lời hứa này không nhắm vào một vị vua của Israel và vua của toàn thế giới, hay nói khác đi vào một vua David mới – nhưng lại vào một ông Môsê mới. Chính Môsê diễn giải mình như là một tiên tri, chứ chẳng phải vua. Tính cách “tiên tri” ở đây được nhìn nhận theo một cách đặc biệt và độc đáo chỉ có nơi người Do Thái, trái ngược với cách hiểu theo tôn giáo của các dân tộc lân bang. Điểm mới mẻ và khác biệt ấy xuất phát từ niềm tin vào Thiên Chúa – một niềm tin độc nhất, được ban riêng cho Israel.

Con người ở mỗi thời đại đều thắc mắc về nguồn cội của mình, vì họ thấy mù mờ trước câu hỏi: “Con người tự đâu mà có?”; họ còn thắc mắc nhiều hơn về tương lai của mình: “Rồi chúng ta sẽ đi về đâu?” Con người muốn xé tan bức màn che định mệnh, con người muốn biết điều gì sẽ xảy ra, để có thể tránh sự diệt vong và hướng đến sự cứu rỗi.

Nhớ ĐGM JEAN CASSAIGNE, Vị Tông Đồ Phong Cùi

Hồi còn thiếu niên, tôi thường đọc báo Trái Tim Đức Mẹ và báo Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp. Có lần đọc bài viết về Đức cha Jean Cassaigne (thường gọi Cha Sanh), tôi đã thực sự ấn tượng. Cũng hồi đó, một lần đến nhà thờ Fatima Bình Triệu, tôi thấy có tượng ngài đứng với một bệnh nhân cùi ngồi bên chân ngài, tôi càng ấn tượng về ngài. Nhưng ngày nay không còn thấy bức tượng đó nữa. 

Theo yêu cầu của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam về “tập kỷ yếu Năm Linh Mục”, Giáo Phận Đàlạt hoàn toàn nhất trí chọn Đức cha Cassaigne là chứng tá sống động về mầu nhiệm Giáo Hội “yêu thương và phục vụ”. Đây là những chứng từ sống động và rất gần gũi để giới thiệu về ông Tổ của công cuộc truyền giáo cho anh chị em Kơho Lâm Đồng và là Vị Sáng lập Trại Phong Di linh từ năm 1929. 

HÃY LẮNG NGHE HAY NHẬN MỘT VIÊN ĐÁ?!

Một ông nhà giàu đang ngồi trong chiếc xe hơi đắt tiền chạy khá nhanh trên đường phố. Từ phía trước, ông nhìn thấy một đứa trẻ đang chạy ra từ giữa mấy chiếc xe đang đậu bên lề.

Ông giảm tốc độ nhưng khi xe chạy ngang chỗ ông đã nhìn thấy đứa trẻ thì chẳng có ai cả. Đột nhiên, ông nghe có tiếng đá ném vào cửa xe mình. Ông đạp ngay thắng, cho xe vòng trở lại chỗ viên đá được ném ra. Quả là có một đứa trẻ đang đứng giữa những chiếc xe đậu. Nhảy bổ ra khỏi xe, không kịp quan sát xung quanh, ông tóm lấy đứa trẻ, đè gí nó vào một chiếc xe gần đó và hét lên: “Mày làm cái quỷ gì thế hả?”. Cơn nóng giận bốc ngược lên đỉnh đầu, ông tiếp: “Chiếc xe này mới toanh, mày sẽ phải trả cả đống tiền vì cái viên đá của mày đấy”.

“Làm ơn, thưa ông. Con xin lỗi. Con không biết làm cách gì khác hơn” - cậu bé van nài - “Con ném viên đá là vì con đã từng vẫy ra hiệu nhưng không có một người nào dừng xe lại...”. Nước mắt lăn dài trên má cậu bé khi nó chỉ tay về phía vỉa hè. “Nó là em con” - cậu bé nói - “Chiếc xe lăn từ trên lề đường xuống, nó bị ngã ra khỏi xe lăn, nhưng con không thể nâng nó dậy nổi”. Vừa thổn thức, cậu bé vừa năn nỉ: “Ông làm ơn giúp con đặt nó vào xe lăn. Nó đang bị đau, và nó quá nặng đối với con”.

Tiến lại chỗ đứa bé bị ngã, người đàn ông cố gắng nuốt trôi cái gì đó đang chẹn ngang cổ họng mình. Ông ta nâng đứa bé lên đặt vào chiếc xe lăn rồi rút khăn ra cố lau sạch các vết bẩn và kiểm tra mọi thứ cẩn thận một cách ngượng nghịu.

“Cám ơn rất nhiều, ông thật tốt bụng”. Đứa trẻ nói với ông cùng ánh nhìn biết ơn rồi đẩy em nó đi. Người đàn ông đứng nhìn mãi, sau cùng cũng chậm bước đi về phía xe của mình. Đoạn đường dường như quá dài.

Về sau, dù đã nhiều lần đưa xe đi sơn, sửa lại, nhưng ông vẫn giữ lại vết lõm ngày nào như một lời nhắc nhở bản thân suốt cả cuộc đời.

Đôi khi, bạn không có thời gian để lắng nghe cho đến khi có một “viên đá” ném vào mình. Bạn sẽ chọn điều gì: Lắng nghe hay là chờ một viên đá?! 

Sưu tầm

Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

Đôi tay Mẹ

Ảnh minh họa
Mẹ tôi là một phụ nữ rất bình thường, có thể nói là bình thường nhất trong những người bình thường, cho nên đôi tay mẹ tôi cũng rất bình thường, thậm chí là... xấu (về hình dáng). Tôi không "chê" tay mẹ tôi mà tôi luôn trân trọng đôi tay thô ráp mà kỳ diệu đó. Sao lại xấu? 

Gia đình ông bà ngoại tôi nghèo lắm, do đó mà mẹ tôi khổ từ nhỏ, đó là điều hiển nhiên và tất yếu. Mẹ tôi phải lam lũ, phải vất vả, phải đầu tắt mặt tối với công việc đồng áng. Ở vùng quê hầu hết mọi người đều làm nghề nông, một nghề cha truyền con nối. 

Mẹ tôi không được học hành nhiều nhưng mẹ tôi lại khéo léo trong những việc thường nhật. Hết trồng lúa, trồng rau, trồng cà, trồng khoai, và nhiều loại hoa màu khác, mẹ lại gặt lúa, đập lúa, sàng sảy rất khéo léo và nhanh nhẹn. Thực sự tôi đã cố bắt chước mẹ và thử sàng sảy mà tôi không thể nào làm được gọn gàng như mẹ. Mẹ tôi làm đủ thứ việc ngoài nương đồng rồi việc nhà, hầu như không lúc nào ngơi tay, thế nhưng mẹ tôi vẫn im lặng làm việc, không lời than thân trách phận. Đối với tôi, mẹ vừa khéo tay vừa khéo sống, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác và biết chịu đựng. 

HÃY COI CHỪNG HAI CHỦ THUYẾT NGUY HIỂM HIỆN ĐẠI !


Sau khi nêu lên một "linh hồn" và bốn nguyên tắc căn bản phải có đối bất cứ một đồ án và chương trình chính trị xã hội nào, để áp dụng vào thực tế, Giáo Hội cảnh giác con cái mình và những ai thành tâm thiện chí, phải coi chừng hai chủ thuyết nguy hiểm hiện đại, đang có ảnh hưởng tai hại đến quan niệm cuộc sống con người, nếu họ muốn thực sự xây dựng một xã hội có tầm vóc tương xứng với phẩm giá con người. Đó là: 

- "tân ngoại giáo chủ nghĩa" (néopaganisme) và 
- "tương đối chủ nghĩa" (relativisme). 

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

Khát vọng kiếp người

Đến hẹn lại lên như một chu kỳ tất yếu, Mùa Vọng lại về. Đó là khoảng thời gian thế gian mong đợi Đấng Cứu Thế giáng sinh làm người. Đấng ấy là “Ngôi Lời trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta” (Ga 1:14), là Đấng Thiên Sai mang tôn danh Giêsu Kitô. 

Con người như đất khô cằn vì “hạn bà chằn” lâu ngày, thế nên luôn khao khát Cơn-Mưa-Giêsu. Và chỉ có Mưa Giêsu mới khả dĩ làm chúng ta “đã” cơn khát. 

Trong kiệt tác “Cung Oán Ngâm Khúc” (chữ Hán: 宮怨吟曲) của Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều (1741-1798), câu 103 và 104 có nói tới kiếp người: 
Trăm năm nào có gì đâu 
Chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì 

Điều tôi thích nhất nơi Thông điệp 'Caritas in Veritate'

Thông Điệp Caritas In Veritate (Bác ái trong sự thật), mà Đức Giêsu Kitô đã làm chính bằng cuộc sống trần gian của mình và nhất là bằng cái chết và sự phục sinh của Người, là động lực chính cho sự phát triển đích thực mọi người và toàn thể nhân loại. Tình Yêu – caritas – là một sức mạnh phi thường dẫn dắt người ta có sự lựa chọn dấn thân can đảm và quảng đại trong lĩnh vực công lý và hòa bình. Đó là một sức mạnh bắt nguồn từ Thiên Chúa, Tình Yêu Vĩnh Cửu và Sự Thật Tuyệt Đối. Mỗi người tìm thấy tính bản thiện của mình qua việc gắn bó với kế hoạch của Thiên Chúa dành cho mình, để thực hiện đầy đủ: trong kế hoạch này, họ tìm ra sự thật về mình, và bằng cách gắn bó với sự thật đó họ trở nên tự do. Bảo vệ sự thật, phát biểu sự thật với sự khiêm tốn và xác tín, và làm chứng cho sự thật trong cuộc sống, do đó, là các hình thức bác ái đòi buộc ta và không thể thiếu được. 

Thông điệp đã bắt đầu như thế! 

Tôi download ngay khi Thông điệp được đưa lên website của Vatican và tôi đọc qua một lần, rất nhanh và hăm hở, rồi tôi quay lại đọc một lần nữa, tô sáng những đoạn tôi thích bằng bút dạ quang đỏ và viết ra các nhận định bằng mực xanh và tự hỏi liệu có bao nhiêu điểm Đức Bênêđíctô XVI nêu ra nhỉ. Tôi thấy Thông điệp này thật phong phú và sâu sắc, đầy thách đố cho đến nỗi tôi tự nhủ liệu thiên hạ sẽ đón nhận ra sao nhỉ. Nhưng tôi bắt đầu nói với bạn bè về Thông điệp và bảo với họ rằng điều tôi thích nhất là khả năng ngài diễn giải và đan kết đồng thời bốn chân lý quan trọng: hai nhóm các vấn đề (công bằng xã hội để phát triển và đạo đức cá nhân) và chiếu ánh sáng trên các nhóm vấn đề ấy từ hai góc độ (đức tin và lý trí). 

Thông điệp này không chỉ là một tiếng kêu đánh thức nhưng còn là một cẩm nang hướng dẫn chúng ta hành động. 

Đức Giáo hoàng Bênêđíctô là người nói về tiền bạc

Phân tích tốt nhất chưa từng có về khủng hoảng kinh tế toàn cầu bảo rằng con người, chứ không phải luật lệ, phải thay đổi ra sao. 

Lord Griffiths, Phó Chủ tịch của Goldman Sachs International
Brian Griffiths là một người thụ thác của Đức Tổng Giám mục Lambeth Trust của Tổng Giáo phận Canterbury và Phó Chủ tịch Goldman Sachs International, thuộc Ngân hàng đầu tư Hoa Kỳ Goldman Sachs. Tập đoàn này lãi ròng 3,44 tỷ đôla trong quý II năm 2009, vượt mọi dự đoán, và vừa mới trả xong khoản 10 tỷ đô la tiền vay của chính phủ Hoa Kỳ trong khuôn khổ chương trình cứu trợ ngành tài chính. Dưới đây là bình luận về Thông điệp Caritas in Veritate của chuyên viên tài chính - ngân hàng nói trên đăng trên tờ The Times ra ngày 13.7.2009. 

Khi Hồng y Ratzinger được bầu làm Giáo hoàng, các điểm mạnh và yếu của ngài dường như rõ ràng. Đây là một thần học gia, triết gia và người bảo vệ xuất sắc chân lý Kitô giáo, nhưng một con người khó có thể làm cho sứ điệp của Giáo hội có liên quan đến thế giới hôm nay. Điều này giờ đây trông thật giản đơn biết bao dưới ánh sáng thông điệp thứ ba của ngài, trong đó Đức Giáo hoàng Bênêđíctô XVI chạm trán, đối đầu với cuộc khủng hoảng tài chính đã làm rung chuyển thế giới.

TÓM LƯỢC THÔNG ĐIỆP BÁC ÁI TRONG CHÂN LÝ

Sau đây là những đoạn nổi bật trong Thông điệp Bác Ái trong Chân Lý dành riêng cho sự phát triển con người trọn vẹn (gồm : dẫn nhập, sáu chương và kết luận). Trong phần dẫn nhập, Đức Thánh Cha Biển-Đức XVI nhắc lại rằng bác ái là con đường vương giả của học thuyết xã hội Giáo Hội, kể cả khi nó bị hiểu sai và không được bao gồm trong vốn liếng hiểu biết về đạo đức học. Thế nhưng, “một Kitô giáo sống bác ái mà không có chân lý, thì có nguy cơ chỉ là một danh mục liệt kê những tình cảm tốt đẹp, có ích cho sự sống xã hội, nhưng vẫn nằm ở bên lề… Sự phát triển cần phải có chân lý” và Đức Thánh Cha giữ lại hai tiêu chí hành động đạo đức xuất phát từ khái niệm Bác Ái trong Chân Lý. Công Bằng và công ích. Mọi Kitô hữu được mời gọi sống bác ái, cả trong vai trò xã hội của họ. 

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

CHÚNG TA HỌC KITÔ HỌC - Bài 3

Thánh Kinh và Mạc Khải

Để biết Thiên Chúa, chúng ta phải tìm gặp Người trong Thánh Kinh, nói cách khác đời sống Kitô hữu và toàn bộ Kitô học đặt nền tảng trên Thánh Kinh. Vậy Thánh Kinh có đáng tin không? Và đáng tin ở mức độ nào?

I. Những vấn nạn được đặt ra cho Thánh Kinh

Trong suốt 20 thế kỷ qua, đời sống Kitô hữu hoàn toàn đặt nền tảng trên lời Chúa, vì tin rằng lời Chúa được linh hứng bởi Chúa Thánh Thần nên là lời mạc khải, vì thế nó có giá trị tuyệt đối cho mọi nơi và mọi thời.

Riêng với người Công Giáo ngoài Thánh Kinh còn có Thánh Truyền (là gia sản cuộc sống đức tin chứa đựng mạc khải của Thiên Chúa[1], mà từ những thế kỷ đầu Giáo hội đã truyền lại cho chúng ta), Giáo huấn của Giáo hội, những lý giải của các nhà thần học chính thống như Thánh Tôma…

Nhưng bắt đầu từ năm 1054 anh em Chính thống đã cắt đứt mối hiệp thông với Tòa thánh Roma, cho nên họ chỉ tin: Thánh Kinh và một phần Thánh Truyền.

Từ thế kỷ XV – XVI anh em Tin Lành (Martin Luther – John Calvin) lại cắt đứt mối hiệp thông với Tòa thánh Roma, họ chỉ tin vào Thánh Kinh.

Cuối thế kỷ XX, anh em Tin Lành có cuộc cách mạng về Kinh Thánh, từ chủ trương “Sola Fide, Sola Scriptura” do đó anh em Tin Lành nghiên cứu Thánh Kinh rất kỹ, chính điều này dẫn đến vấn đề đặt ra nhiều vấn nạn cho Kinh Thánh. Vì anh em Tin Lành có nhiều hệ phái (đến nay khoảng 400 hệ phái), nên mỗi hệ phái lại giải thích vấn đề một cách khác nhau, dẫn đến sự phân hóa trong nội dung của đức tin.

Tản mạn mùa cưới

Mùa Đông đến, báo hiệu thời điểm cuối năm, cũng là lúc thiên hạ xôn xao chuyện cưới xin, và được quen gọi là “mùa cưới”. Phải chăng mùa Đông giá lạnh nên người ta cần tìm hơi ấm, hay là vì “ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau”, như cố NS Trịnh Công Sơn nhận định? Hoặc đó chỉ là dịp thuận tiện cuối năm, người ta cưới vợ hoặc lấy chồng để… ăn Tết? 

Trong mỗi Thánh lễ có nghi thức hôn phối, chúng ta lại được nghe đôi tân hôn long trọng thề hứa với nhau trước mặt vị đại diện Giáo hội và toàn thể cộng đoàn Dân Chúa: “Anh (em) nhận em (anh) làm vợ (chồng), và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với em (anh), khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng em (anh) mọi ngày suốt đời anh (em)”

Thư của UB Giáo dục Công giáo gửi Anh Chị Em Giáo chức Công giáo nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11/2012

Thứ Tư, 14 tháng 11, 2012

Dự báo của NASA: ĐEN TỐI ĐẤT TRỜI

Trang web http://www.nasa.gov/ đã cho biết rằng các khoa học gia Hoa Kỳ thuộc Cơ quan NASA (National Aeronautics and Space Administration, thường gọi là Cơ quan Không gian Hoa Kỳ) đã dự báo tình trạng đen tối sẽ bao trùm Trời Đất trong ba ngày từ 23 đến 25-12-2012. 

Trước tiên, chúng ta cần biết rằng “dự báo” hay “tiên đoán” là điều có thể hoặc không thể xảy ra, nghĩa là chưa chắc. Và đã có nhiều người được thế giới “công nhận” là tiên tri nhưng rồi vẫn có những điều không xảy ra như họ tiên đoán. 

Chuyện “ba ngày đen tối” này, nếu có xảy ra, cũng chưa phải là sự chấm dứt thế giới (tận thế), mà là sự điều chỉnh của vũ trụ, khi mặt trời và trái đất “điều chỉnh” đầu tiên. Trái đất sẽ thay đổi từ chiều kích không gian thứ ba như hiện nay đến chiều kích bằng 0 tới chiều kích vô định. Trong giai đoạn chuyển tiếp này, cả vũ trụ sẽ đối mặt với sự thay đổi lớn, và chúng ta sẽ thấy một thế giới hoàn toàn mới. 

Trong “ba ngày đen tối” này, quan trọng là hãy bình tĩnh, yêu thương nhau, cầu nguyện nhiều, ngủ ba đêm... và những người sống sót sẽ thấy một thế giới mới, còn những người nhát đảm sẽ chết vì sợ hãi. Hãy vui sống và tận hưởng giây phút hiện tại. 

Chúa Giêsu đã cho biết rõ: “Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét” (Lc 21:25). 

Vì vậy, hãy ghi nhớ: “Đừng lo sợ!” (Mt 10:26; Mt 10:28; Mt 10:31; Mt 14:27; Mt 17:7; Mt 28:5; Mt 28:10; Mc 5:36; Mc 6:50; Lc 1:13 & 30; Lc 2:0; Lc 5:10; Lc 12:4; Lc 12:7; Lc 12:32; Lc 21:9; Ga 6:20; Kh 1:17-18), và “Hãy tin vào Thiên Chúa!” (Mc 11:22; Ga 14:1). Chúng ta chỉ là phàm nhân nên không biết chắc điều gì sẽ xảy ra, nhưng chúng ta vẫn lắng nghe điều tiên đoán của NASA để chuẩn bị tinh thần và sẵn sàng: “Hãy tỉnh thức, vì anh em không biết ngày giờ nào Chúa của anh em đến” (Mt 24:42). 

Dù điều tiên báo của NASA đúng hay sai thì vẫn phải giữ bình tĩnh, không hoảng loạn, và cầu nguyện không ngừng. Hãy cười nhiều, yêu thương nhiều, tha thứ nhiều, tín thác vào Lòng Chúa Thương Xót. Vấn đề quan trọng nhất là đức tin: “Khi Con Người đến, liệu còn lòng tin trên mặt đất nữa chăng?” (Lc 18:8). 

Tất nhiên, về sinh hoạt đời thường, không nên đi du lịch trong tháng 12 năm nay! 

Hãy ghi nhớ điều Chúa Giêsu đã xác định: “Về ngày hay giờ đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay người Con cũng không, chỉ có Chúa Cha biết mà thôi” (Mc 13:32). Và Ngài căn dặn thêm: “Người ta sẽ bảo anh em: “Người ở kia kìa!” hay “Người ở đây này!”, anh em đừng đi, đừng chạy theo” (Lc 17:23). 

Lạy Chúa tể càn khôn, xin thêm đức tin cho chúng con. Amen. 

TRẦM THIÊN THU 
Trung tuần tháng 11-2012

Giáo hội cần khiêm nhường, tôn trọng và thinh lặng


Giáo hội Á châu có thể đóng vai trò quan trọng trong sứ mệnh đến với những người từng theo Công giáo 

Linh mục William Grimm từ Tokyo, Nhật Bản 
Tôi đang ở Mỹ, quốc gia có một trong những đặc điểm tôn giáo phát triển nhanh nhất là "Công giáo đã thuộc về quá khứ" và trong vài năm qua số người tự nhận là không theo tôn giáo nào cả đứng đầu trong tốp 5. Tất nhiên trong đó có nhiều người từng theo Công giáo. 

Do tình trạng "rời bỏ" Giáo hội hàng loạt như vậy, trước đó và song song là trong các Giáo hội châu Âu và Úc, các giáo xứ và giáo phận ở Mỹ đang xây dựng các chương trình mời gọi giáo dân trở về với Giáo hội. 

Tôi đi ngang qua một nhà thờ ở San Francisco thấy có treo một băng rôn tả tơi trên hàng rào sắt màu đen có nội dung như thế. Thượng Hội đồng giám mục vừa bế mạc mới đây tại Rôma bàn về "Tân Phúc âm hóa để thông truyền đức tin Kitô giáo", chú ý nhiều đến những nỗ lực này. 

Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2012

Hiểu như thế nào về kinh doanh theo mạng (MLM)?

Thời gian vừa qua, Chúa Nhật các ngày 21/10/2012 và 04/11/2012, nhóm học hỏi Giáo huấn Xã hội Công giáo của các bạn trẻ đã khởi xướng và trình bày về lãnh vực kinh doanh theo mạng (MLM) hiện nay. Thành thật mà nói, cá nhân tôi ngay từ đầu đã có những suy nghĩ không tốt về MLM, thành kiến này xuất phát từ 2 thái độ trái chiều: Dư luận xấu hiện nay về MLM và Sức hút MLM trở thành niềm tin của nhiều người. Vậy đâu là sự thật, chúng ta phải nhìn nhận MLM như thế nào? Mong các anh chị nhóm lớn và các bạn trẻ cho tôi cơ hội trình bày về MLM theo quan điểm của cá nhân tôi, với hy vọng duy nhất là tôi, các anh chị nhóm lớn và các bạn trẻ thông cảm, hiểu nhau hơn trong 1 vấn đề xã hội cụ thể.

Trung tâm Hành hương Thánh Matthêu Gẫm

TGP SAIGON (Việt Nam) – Chúng ta biết hoặc nghe nói về các Trung tâm Hành hương của các Giáo phận khác như La Vang, Tà-pao, Giang Sơn, Măng Đen, Bãi Dâu,… nhưng chưa hề nghe nói đến Trung tâm Hành hương của TGP Saigon. 

Chắc hẳn từ hôm nay, khi đọc bài này, quý vị sẽ vui mừng vì TGP Saigon đã chính thức có Trung tâm Hành hương Thánh Matthêu Lê Văn Gẫm đặt tại Gx Thánh Gẫm, giáo hạt Thủ Thiêm, tọa lạc tại Đường 16 (tiếp giáp đường Nguyễn Văn Tăng), ấp Gò Công, P. Long Thạnh Mỹ, Q. 9, TPHCM. 

Khác với các giáo phận thuộc Giáo hội tại Việt Nam, Trung tâm Hành hương của các giáo phận đều là Trung tâm Hành hương Thánh Mẫu, Trung tâm Hành hương của TGP là Trung tâm Hành hương dâng kính một Thánh Tử Đạo Việt Nam. Thánh Matthêu Lê Văn Gẫm là bổn mạng của giới buôn bán và kinh doanh. 

Để biết thêm chi tiết, quý vị có thể liên lạc qua điện thư: GiaoXuThanhGam@gmail.com, đặc biệt chúng ta đang sống trong Năm Đức Tin, Gx Thánh Gẫm là một trong những điểm hành hương để lãnh nhận Ơn Toàn Xá, cụ thể là dịp lễ kính Các Thánh Tử Đạo Việt Nam sắp tới, ngày 24-11-2012. Chương trình kéo dài từ 7 giờ tới 16 giờ 30. 

Đặc biệt chiều ngày 24-11-2012 có suy niệm Chuỗi Mân Côi và lần Chuỗi Lòng Chúa Thương Xót (LCTX), tiếp theo là Thánh lễ kính LCTX, sau đó là chầu Thánh Thể và bế mạc. 

Thứ Hai, 5 tháng 11, 2012

Bản phúc trình về tình hình Công Lý, Hòa Bình và Nhân Quyền trong Xã Hội Việt Nam hiện nay

Kính Gửi : Đức Cha Chủ tịch HĐGMVN
                 Đức Hồng Y và quí Đức Cha

Để đáp ứng lời mời gọi của Thư Mục Vụ Năm Đức Tin, Ủy Ban Công lý và Hòa bình xin phúc trình cùng Đức Hồng Y và quí Đức Cha một số tình hình xã hội Việt Nam hiện nay đang được dư luận quan tâm. Xin giản lược vào mấy nét tiêu biểu dưới đây: 

1. Án xử bất công 

Trong bản Nhận Định công bố ngày 15/05/2012, Ủy Ban CLHB đã nhận xét: “Việc áp dụng luật pháp chưa nghiêm minh và tùy tiện (…) đã dẫn đến những oan sai và đôi khi đẩy người dân đến bước đường cùng. Bộ luật tố tụng hình sự đã quy định các thủ tục bắt người; vậy mà trong một số trường hợp, vẫn có các công dân bị bắt sai trái với các quy định của bộ luật ấy, cũng như với các tuyên ngôn và công ước quốc tế mà Việt Nam đã tham gia.” 

Tình hình đó chưa thay đổi, thậm chí còn diễn ra xấu hơn. Điển hình là vụ xét xử ba thanh niên Công Giáo và Tin Lành tại Vinh ngày 29/09/2012 và vụ xử các Bloggers ngày 24/9, tại TP. HCM với các bản án vô lý và đầy bất công. Để che đậy nó, người ta đã cho mở phiên tòa xét xử công khai, nhưng lại không cho dân chúng tự do tham dự và ngay cả thân nhân của các bị cáo cũng bị ngăn chặn khi đến tòa án, thậm chí có những người còn bị tạm giữ hay bị khủng bố tinh thần. 

Bên cạnh đó, những vụ khiếu kiện đông người về đất đai ngày càng gia tăng hoặc kéo dài. Điều đó chứng tỏ cách giải quyết của chính quyền các cấp không thỏa đáng, có thể vì thiếu thiện chí giải quyết vấn đề đúng pháp luật và lẽ phải hay vì bênh vực quyền lợi của các nhà đầu tư và các nhóm đặc quyền. Để biện minh cho cách giải quyết này người ta thường chụp lên đầu những người phản kháng cái mũ “bị kích động của thế lực thù địch”.

Chuyện sang, hèn

(Chúa nhật XXXII TN, năm B) 

Người Việt thường dùng cách nói: Giàu sang và nghèo hèn. “Giàu” thường kèm theo “sang”, còn “nghèo” thường kèm theo “hèn”. Nhưng thực ra có khi “giàu” mà không “sang”, hoặc “nghèo” mà không “hèn”. 

Chắc hẳn không ai muốn nghèo, và càng chắc chắn hơn là chẳng ai muốn hèn. Cũng vậy, ai cũng muốn mình giàu và sang. Nhưng người chịu cảnh “đời hèn” khác hẳn với người “sống hèn”. Người nghèo bị coi là hèn, nhưng có thể người đó không hề sống hèn; còn người giàu luôn được coi là sang, nhưng chưa hẳn đã “sống sang” mà thậm chí còn “sống hèn”. Đó mới là chuyện đáng nói! 

Người ta nói vui: “Đi xe lẹ hơn đi bộ, đi bộ ngộ hơn đi xe”. Chưa chắc ai hơn ai! Tiền nhân cũng đã phân tích và xác định rõ ràng: 

Chớ thấy áo rách mà cười 
Những giống gà nòi lông nó lơ thơ 

Ở đời, người ta không chỉ “đi” bằng đôi chân mà còn phải “đi” bằng cái đầu. Hơn thua nhau là “cách đi”. 

Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2012

CHÚNG TA HỌC KITÔ HỌC - Bài 2

Chiều hướng mới bắt đầu từ Công đồng Vatican II, dựa trên lịch sử cứu độ, đã đặt Đức Kitô làm trung tâm điểm: tất cả các đề tài đều được xếp đặt xung quanh Đức Kitô. Nhiều giới tham gia viết về Kitô học: nhà thần học, nhà văn… Các tác giả không chỉ thuộc Kitô giáo mà còn thuộc các tôn giáo khác, như: Do Thái giáo, Hồi giáo, Ấn giáo, Hồi giáo, Phật giáo và cả các học giả Marxist cũng để ý đến. Họ trình bày Kitô học theo nhiều khuynh hướng khác nhau. 

1. Các khuynh hướng Kitô học 

Để mô tả các khuynh hướng Kitô học, chúng ta có thể sử dụng hình ảnh sau: Lấy “Đức Giêsu” làm tâm điểm, mỗi tác giả nhìn về tâm điểm đó theo những góc nhìn khác nhau và họ diễn giải Đức Giêsu Kitô theo góc nhìn của họ, cụ thể: 

- Nhìn từ trên xuống: Đức Giêsu là Ngôi Lời làm người. 
- Nhìn từ dưới lên: Đức Giêsu là con người lịch sử. 
- Nhìn về tương lai: Đức Giêsu của thời cánh chung. 
- Nhìn về nội tâm: hướng đến kinh nghiệm nội tâm của Đức Giêsu. 
- Nhìn theo chức năng: Đức Giêsu là Tư tế, Vua, Đấng cứu độ, Tiên tri…

Bà Maria Simma và các linh hồn nơi luyện ngục

Có một phụ nữ người Áo, qua đời tháng 3-2004 ở tuổi 90, đã được nói chuyện với các linh hồn và bà giúp họ vơi đi các nỗi thống khổ mà họ phải gánh chịu. Đọc bài này, có thể bạn biết thêm nhiều điều bất ngờ và thú vị, nhờ đó mà thêm tín thác vào Lòng Chúa Thương Xót và hằng ngày tích cực cầu nguyện nhiều cho các linh hồn, nhất là trong Tháng Mưới Một này. 

Phụ nữ đó là bà Maria Simma. Bà đã được nữ tu Emmanuel ở Medjugorje (Mễ Du) phỏng vấn năm 1997. Lúc đó, bà Maria 82 tuổi. Bà được ơn lạ là “tâm sự” với các linh hồn nơi Luyện ngục từ khi bà 25 tuổi, và từ đó bà thường xuyên được các linh hồn “ghé thăm” cho bà biết nhiều thông tin về Luyện hình. 

Bà Maria Simma là ai? 

Bà Maria Simma là một phụ nữ giản dị, sống một mình trong căn nhà nhỏ ở ngôi làng Sonntag nhỏ bé thuộc miền sơn cước tại Áo quốc. Cả cuộc đời, bà sống đạo đức, nghèo khó và khiêm nhường. 

Những câu hỏi và trả lời dưới đây đã được chọn lọc và tóm gọn từ cuốn sách về cuộc phỏng vấn giữa nữ tu Emmanuel và bà Maria Simma, có cả nhận xét của nữ tu Emmanuel về Luyện hình. 

Bảo vệ môi trường

Hành tinh mà chúng ta sinh sống được mệnh danh là “hành tinh xanh”, thế nhưng nó dần dần mất “sạch và xanh”, nó đang từng ngày biến đổi một cách tiêu cực. Độ nóng cứ nóng dần toàn cầu, khí thải tăng dần, phá rừng quá nhiều, những vết dầu loang, môi sinh bị hủy hoại, không chỉ môi trường bị ô nhiễm mà cả âm thanh cũng bị ô nhiễm. Thiên nhiên không còn thân thiện như xưa, mưa nắng thất thường, tai họa rình rập, phần lớn là lỗi của chúng ta. Nhân tai chứ chẳng phải thiên tai, vì vô ý thức mà chúng ta đang tự hủy hoại “ngôi nhà” của mình, tức là tự hủy hoại mình!

Sai lầm chưa đáng sợ, mà không biết mình sai lầm mới thực sự đáng sợ. Đối mặt với những cái tiêu cực hằng ngày ở bất kỳ nơi nào trên thế giới, chúng ta càng ngày càng quan ngại về môi trường, nhưng hầu như chúng ta cảm thấy vô vọng, lúng túng không biết làm sao để bảo vệ “ngôi nhà xanh” của mình. Trách nhiệm này không của riêng ai. Một người ý thức mà mười người vô ý thức thì cũng như “muối bỏ biển”. Không thể chỉ lo sạch nhà mình, còn nhà hàng xóm dơ bẩn thì mặc họ. Tất cả đều có hệ lụy với nhau. Rất cần giáo dục về môi trường và phải áp dụng nghiêm luật! 

Không đâu xa, ngay tại Việt Nam, chúng ta luôn kêu gọi “giữ gìn thành phố sạch đẹp” – nói chung là “giữ gìn môi trường sạch và xanh”. Hết “tuần lễ hành động” này sang “tháng hành động” nọ, hoặc “năm hành động” khác. Thế nhưng vẫn có điều gì đó bất cập. Rõ ràng nhất là:

Page

Blogger Tips and TricksLatest Tips And TricksBlogger Tricks