ngày tháng năm

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

Ước gì...

Khi tôi còn nhỏ, cuộc sống gia đình tôi cũng như bao gia đình khác rất khó khăn. Mẹ tôi phải tảo tần buôn bán ngoài chợ kiếm sống qua ngày. Tan trường, tôi thường ghé qua chợ để mẹ mình sai bảo những việc nhỏ nhặt, tôi thấy chị bán hàng kế bên đang ăn hủ tiếu – chỉ nhìn thoáng qua thôi vì người lớn dạy: không được phép nhìn người khác ăn uống - lòng nhủ thầm: ước gì mình được ăn hủ tiếu. Vậy mà mẹ tôi đã đọc được tư tưởng ấy. Thế là tôi được hưởng một tô không thịt, thật là hạnh phúc. 

Một hôm nọ, tôi và anh trai kế của mình chơi với các bạn lối xóm. Chúng tôi cãi vã và đánh lộn với nhau. Chị tôi ra chợ méc mẹ. Như thường nhật tôi cũng ghé chợ vừa cất tiếng thưa: “Thưa mẹ, con đi học mới về”

- Mẹ tiếp luôn: “Hai đứa tụi con về nhà tối nay mẹ sẽ 'tính sổ'”. 
- Tôi sợ quá và nói với anh mình: “Ước gì từ giờ đến chiều mẹ mình quên 'tính sổ' tụi mình”

Nhưng người lớn không quên. Cho nên hai anh em đều “được ăn” roi nhớ đời. 

Lớn lên, các anh chị và tôi phải đi làm. Công việc và nghề nghiệp của các anh chị không thuộc sở thích của mình. 

- Tôi nói với mẹ: “Ước gì con làm được nghề mà con yêu thích”
- Mẹ khuyên: “Con cứ cố gắng làm tốt công việc hiện tại trước đi vì bây giờ chưa có khả năng, có khả năng con sẽ làm được”. 

Và điều đó đã xảy ra. 

Thời gian cứ thế trôi qua. Bản thân tự bươn chải, đối phó, vật lộn với cuộc sống. Công việc, đồng tiền, niềm vui riêng và chốn an phận cho bản thân đã làm cho tôi quên bao điều giáo huấn tốt lành của cha mẹ, thầy cô và những người xung quanh. Tôi phải đi dự lễ mỗi Chúa nhật là do sợ phạm tội trọng trong Mười Điều Răn. 

Đến lúc tôi tự hỏi: Tình yêu của Thiên Chúa, của gia đình, của những người xung quanh dành cho tôi đâu? Tôi đã làm được gì để nuôi dưỡng lương tâm của mình mà Đấng tạo dựng đã đặt để trong tôi? Tôi có đến với người khác trong yêu thương chưa? Có phải thời này như Thánh Phaolô nói: “… Thật vậy, sẽ đến thời người ta không còn chịu nghe giáo lý lành mạnh, nhưng theo những dục vọng của mình mà kiếm hết thầy này đến thầy nọ, bởi ngứa tai muốn nghe. Họ sẽ nghoảnh tai đi không nghe chân lý, nhưng hướng về những chuyện hoang đường”. Hàng trăm câu hỏi khác chất vấn trong tôi. Vậy tôi phải hành động, hòa nhập như thế nào trong xã hội ngày nay. 

Và tôi đã đi tìm để mình bước ra, bước ra từng bước một, ra khỏi não trạng sai lệch mà tôi đã đi, bằng cách đến với quyển Tóm lược HTXHCG. Giáo Hội cống hiến Học thuyết Xã hội của mình cho nhân loại thời nay và mai sau để mọi người cùng nhau gánh lấy trách nhiệm, thăng tiến con người toàn diện và liên đới. 

Ước gì Học thuyết Xã hội của Giáo hội được phổ biến cho mọi người ở mọi nơi, hầu giải thích các thực trạng và tìm ra hướng hành động thích hợp, để con người có thể tiếp cận các vấn đề xã hội một cách tích cực nhất. Nhất là Xã Hội Việt Nam ngày nay. Mong ước lắm thay. 

Thảo Li

Page

Blogger Tips and TricksLatest Tips And TricksBlogger Tricks