Lm. Nguyễn văn Thành, Paris, Pháp quốc
Bài
này nói về mặc cảm tâm lý qua việc phân tích cơ cấu tâm lý của mặc cảm cũng như
sự dẫn khởi của các cảm xúc đã bị xơ cứng với thời gian tạo nên một phản ứng thường
xuyên của tâm lý. Hóa giải mặc cảm sẽ trả lại tự do cho mỗi người vả lại tự do
là một điều kiện cần có để đón nhận đức tin và thực hiện yêu thương bác ái như
ý Chúa muốn. Gioan Sơn
*&*
Trong những câu chuyện trao đổi hằng
ngày, quần chúng bình dân đơn sơ, mộc mạc càng ngày càng có xu thế sử dụng những
lối nói chuyên môn xuất xứ từ Phân Tâm Học:
Anh ấy mang đầy “mặc cảm” trong mình.
Chị ấy quá “tự tôn”. “Cái tôi” to bự của chú bé nầy đã lấn át mọi người, trong
gia đình. Ông ấy quá trưng bày “bộ mặt Siêu Ngã” của mình và làm cớ cho mọi người
chống đối, tự vệ. Bà ấy ăn nói có vẽ dịu dàng, lịch sự. Nhưng thực ra, từ con người của bà ấy toát ra
những “sức ép”, hoặc “những xung năng”, khả dĩ làm tê liệt hoặc bẻ gãy mọi năng
lực đóng góp của nhiều người…
Trong khuôn khổ của bài chia sẻ nầy,
tôi không có tham vọng liệt kê và lược khảo mọi cách nói thời trang và mơ hồ nầy.
Mục tiêu hạn hẹp của tôi là gây ý thức cho giới trẻ, về sức tàn phá hãi hùng của
những MẶC CẢM, đối với đời sống làm người của mỗi người. Một cách đặc biệt,
trong môi trường sinh sống cụ thể hằng ngày, theo lối nhận định của Tổ Tiên
chúng ta, xuyên qua Ca dao và Huyền sử, mặc cảm Sơn Tinh và Thủy Tinh đã có mặt
và tạo nên những vết thương lở lói, trong lòng Quê hương, từ những ngày Đất Nước
vừa được phôi thai… Mặc cảm nầy đang khống chế nội tâm của nhiều người, cũng như
làm băng hoại những quan hệ tiếp xúc và trao đổi giữa chúng ta.