VIỆT NAM – Tại nhà hành hương của Tòa TGM Saigon ngay bên chân núi Đức Mẹ Bãi Dâu, ngày 21 và 22-3-2012, đã diễn ra buổi tĩnh tâm Mùa Chay và họp mặt của đại diện các cộng đoàn LCTX liên giáo phận.
Các tham dự viên là
100 người, trong đó gồm 10 cha linh hướng và các ban chấp hành các CĐ LCTX của
tổng giáo phận Saigon, Huế, Ban Mê Thuột, Phan Thiết, Bà Rịa – Vũng Tàu, Xuân Lộc, Mỹ Tho, Vĩnh Long, Bùi
Chu và Thánh Hóa.
Mở đầu là huấn từ
khai mạc của LM G.B. Võ Văn Ánh, tổng linh hướng CĐ LCTX tổng giáo phận Saigon.
Ngài nói rằng CĐ LCTX tự phát từ giáo dân, và rồi đã có bản kinh LCTX được imprimatur
của ĐGM Phêrô Trần Đình Tứ, GP Phú Cường, chủ tịch Ủy ban Phụng tự trực thuộc
HĐGM Việt Nam. LM Ánh nói rằng có một số linh mục chưa hiểu nên đã cấm, nhưng
thực ra Chuỗi LCTX có nền tảng thần học vững chắc chứ không theo tình cảm cá
nhân.
Ngài còn nói đến
3 điểm cốt lõi của LCTX, có thể gọi là “chiếc kiềng LCTX” hoặc “tam giác LCTX”.
Để dễ nhớ có thể gọi tắt là 3 chữ T. Đó là: Thỉnh cầu, Thực thi và Tín thác.
Thỉnh cầu là cầu
nguyện với LCTX, dù là cầu nguyện chung hay riêng. Thực thi là thực hành LCTX,
ở đâu có đau khổ thì ở đó có LTX, chúng ta đã được Chúa thương xót rồi thì phải
thể hiện LTX đối với tha nhân. Tín thác là tin tưởng vào LCTX, dù tội lỗi đến
đâu thì cũng đừng mất lòng trông cậy: “Ở
đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội” (Rm 5:20). Ai
càng tội lỗi thì càng đáng hưởng nhờ LCTX, vì chính Chúa Giêsu đã bỏ 99 con
chiên “ngoan” mà đi tìm 1 con chiên lạc (x. MT 18:12-14; Lc 15:4-7).
Đây là dịp “nối
vòng tay LCTX” lần đầu tiên mang tính toàn quốc, và đặc biệt là lần này 10 linh
mục đã cùng làm Thỉnh Nguyện Thư gởi ĐHY và các ĐGM để xin HĐGM phê chuẩn CĐ
LCTX trong kỳ họp lần tới của HĐGM Việt Nam.
Trong 2 ngày làm
việc, các đại diện các giáo phận nói về hoạt động của CĐ LCTX tại nơi mình sinh
hoạt, sau đó các tham dự viên được chia thành 4 nhóm để thảo luận 2 câu hỏi:
1. Qua trình bày
của các giáo phận, ghi nhận những điểm tích cực nào cần giữ, những điểm nào cần
sửa?
2. Việc hợp nhất
CĐ LCTX liên giáo phận có cần không? Hợp nhất thế nào?
Ngày nay, LCTX
càng cần hơn bao giờ hết, vì mối nguy hiểm của thời đại chúng ta là “mất ý thức
tội lỗi”, muốn loại bỏ Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống. Càng nguy hiểm hơn là có
những người vẫn ý thức tội lỗi nhưng lại ngã lòng trông cậy, không tin tưởng
vào LCTX.
Chúng
ta biết rằng Sứ điệp Lòng Chúa Thương Xót đã được Chúa Giêsu trao phó, vậy mà chính
Giáo hội cũng đã từng “nghi ngờ” và cho rằng thánh nữ Faustina (1905-1938) có vấn đề về tâm thần, vì chính thánh nữ là
người không được học bao nhiêu, nhưng thánh nữ “dốt” chữ chứ không “dốt” yêu
thương. Mãi đến năm 1978, sau khi nhận lãnh trọng trách “chăn dắt chiên mẹ và
chiên con”, Chân phước GH Gioan-Phaolô II (Karol Józef Wojtyła, 18.5.1920 –
2.4.2005) mới “giải oan” cho thánh nữ và chính thức loan truyền LCTX, đồng thời
công bố Chúa nhật II PS là lễ mừng kính LCTX, đặc biệt là chính Chân phước GH
Gioan-Phaolô II cũng đã ban hành Thông điệp Thiên Chúa Giàu Lòng Xót Thương
(Dives in Misericordia) ngay sau khi vừa nhận lãnh sứ vụ Giáo hoàng và cũng là
thông điệp đầu tiên trong triều đại Giáo hoàng của ngài. Và rất có thể Giáo hội
sẽ tấn phong tước vị Tiến sĩ Giáo hội cho Thánh Faustina.
Người có công đầu
tiên truyền bá LCTX chính là Lm Micae
Sopocko (Ba Lan), linh mục giải tội cho thánh nữ Faustina. Ngài là một linh mục
nhiệt thành, sống tâm linh, hạnh phúc với sứ vụ mục tử, nhưng chính linh mục
này mới đầu cũng “nghi ngờ” thánh nữ Faustina bị tâm thần. Nhưng từ năm 1933,
khi được bổ nhiệm làm tuyên úy cho Dòng Nữ tử Đức Mẹ Từ Bi (Sisters of Our Lady
of Mercy) ở Vilnius, nay là Lithuania, LM Micae Sopocko đã “thay đổi hoàn toàn”.
Sau mỗi chục Kinh Mân Côi, Giáo hội có lời
nguyện: “Lạy Chúa Giêsu, xin tha tội
chúng con, xin cứu chúng con khỏi lửa hỏa ngục. Xin đem các linh hồn lên thiên
đàng, nhất là những linh hồn cần đến Lòng
Chúa Thương Xót hơn”. Như vậy, Giáo hội đã “nhắc nhớ” tới LCTX từ lâu
rồi, nhưng đôi khi có mấy ai lưu ý! Trong mỗi thánh lễ, chúng ta cũng luôn kêu
cầu Chúa thương xót chúng ta nhiều lần (Kinh Thú Nhận, Kinh Thương Xót, Kinh
Chiên Thiên Chúa). Và còn nhiều lần khác trong ngày nữa…
Chúng ta biết rằng ngay cả việc sùng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu cũng
chỉ có từ thế kỷ 11, nhưng mãi
đến thế kỷ 16, đó vẫn là lòng sùng kính riêng tư, thường liên kết với lòng sùng
kính Năm Dấu Thánh Chúa Giêsu. Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu đầu tiên được cử hành
ngày 31-8-1670 ở Rennes, Pháp, nhờ nỗ lực của Lm Gioan Eudes (1602-1680). Tại
Rennes, lòng sùng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu lan
rộng, nhờ thị kiến của thánh nữ Margaret Maria Alacoque (1647-1690) mà
lòng sùng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu mới lan rộng
toàn cầu.
Thiên Chúa là
Vị-Thẩm-Phán-Nhân-Hậu và mệnh danh là Tình Yêu (x. 1 Ga 4:8 & 16). Nói đến
Tình Yêu Thiên Chúa hay Thánh Tâm Chúa, hoặc Lòng Chúa Thương Xót, đó cũng vẫn
là MỘT. Không Yêu thì không có Trái Tim, có Trái Tim thì ít nhiều phải biết Yêu
(dù yêu kiểu nào), ngay cả người tâm thần vẫn biết yêu (ở mức độ nào đó). Máu
còn chảy là tim còn đập, tim còn đập là còn yêu, người sống thực vật vẫn biết
Yêu dù họ không thể nói ra, mà yêu theo “kiểu” Chúa Giêsu tức là Lòng Thương
Xót. Tình yêu hay Lòng Thương Xót, hoặc lòng trắc ẩn, luôn khó hiểu. Thiên Chúa
kỳ diệu vì Thiên Chúa là Tình yêu (1 Ga 4:8 & 16). Đặc biệt nhất là Chúa
Giêsu thể hiện Tình Yêu Thương (tức là Lòng Chúa Thương Xót) bằng một phương
thức “độc nhất vô nhị” là lập Bí tích Thánh Thể, thật không còn cách nào “độc
chiêu” hơn, để có thể luôn ở bên những người mà Ngài yêu thương – đó là chính
tội nhân chúng ta.
Nhưng trước khi
chúng ta được đón rước Thánh Thể để được hòa tan trong Thiên Chúa, chúng ta
phải xứng đáng tiếp rước một Vị Đại Thánh (dù chỉ là tương đối), nghĩa là phải
sạch tội trọng. Muốn vậy, chúng ta phải giao hòa với Thiên Chúa qua Bí tích Hòa
giải. Một tội nhân hoàn toàn bất xứng, thậm chí chúng ta đều bị án tử, nhưng
được Thiên Chúa xóa hết “nợ đời”, cho trắng án, hoàn toàn tha bổng, để chúng ta
được trở nên thân thiết với Thiên Chúa. Về phần đời, việc Ngài làm như vậy sẽ
bị coi là dại dột, là ngu xuẩn, làm sao con người có thể hiểu hết Ngài yêu
thương chúng ta đến mức nào?
Đó là cả một chuỗi
LCTX: Thiên Chúa không yêu thương chúng ta, làm sao có thể hòa giải? Không hòa
giải làm sao tha thứ? Ngài không tha thứ, làm sao chúng ta xứng đáng tiếp rước
Thánh Thể? Nói chung, Tình Yêu Chúa, Thánh Tâm Chúa, Bí tích Hòa giải, Bí tích
Thánh Thể đều bắt nguồn từ Lòng Chúa Thương Xót. Cả cuộc đời chúng ta sống
trong một chuỗi LCTX.
Đáng lẽ chúng ta, những tội nhân, phải bị Thiên Chúa trừng phạt vì đã
phạm những tội quá kinh khiếp và tái phạm quá nhiều lần, tiếp tay với Giuđa và
ăn chia với ma quỷ, đồng thời lại “rửa tay” như Philatô, nhưng Thiên Chúa đã
bắt chính Con Yêu Dấu là Chúa Giêsu “phải” chịu hình phạt là chết thay cho
chúng ta. Chúa Giêsu biết mình bị hàm oan nhưng Ngài hết lòng tuân phục Cha nên
vui nhận cái chết nhục nhã ê chề nhất: “Đức
Kitô đã cứu chuộc chúng ta khỏi bị nguyền rủa vì Lề Luật, trong khi vì chúng ta
mà chính Người trở nên đồ bị nguyền rủa, vì có lời chép: Đáng nguyền rủa thay
mọi kẻ bị treo trên cây gỗ!” (Gl 3:13). Thế nhưng Ngài vẫn không chấp tội
chúng ta, thông cảm sự yếu đuối mà cho là chúng ta “lầm”, sẵn sàng tha thứ ngay
cả khi chúng ta chưa xin: “Lạy Cha, xin
tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23:34).
LCTX luôn lớn hơn
tội lỗi của cả thế giới. Chắc chắn như vậy, vì dụ ngôn Người Cha Nhân Hậu (hoặc
Đứa Con Hoang Đàng) là bằng chứng hùng hồn về LCTX (x. Lc 15:11-31), chúng ta
không được ngã lòng. Đồng thời mỗi người có nhiệm vụ phải chuyển LCTX tới mọi
người khác.
LCTX là việc đạo
đức thánh thiện của mọi người, không riêng gì ai, và ai cũng có trách nhiệm rao
truyền LCTX. Nhưng không ai được phép “quảng cáo” LCTX theo cách dị đoan hoặc
trục lợi. Ngày nay cần nhân chứng hơn thầy dạy, vì thể hiện bằng hành động là
cách “nói” nhiều và tác động mạnh hơn hết, khả dĩ hoán cải chính mình và thế
giới.
Có 3 cách thể
hiện LCTX với tha nhân: (1) Làm việc
thương xót dưới mọi hình thức; (2) Nếu không thể làm việc thương xót thì nói lời thương xót, nghĩa là giúp người
khác bằng lời động viên, khích lệ; (3) Nếu không thể tỏ LTX qua việc làm hoặc
lời nói thì cầu nguyện, vì lời cầu
có thể đến được những nơi chúng ta không thể đến được. Như vậy thì không có gì
khó đối với bất kỳ ai.
Nếu hoàn cảnh không cho phép, chúng ta có thể hướng về cuộc khổ nạn
của Chúa Giêsu lúc 3 giờ chiều mỗi ngày và nguyện tắt: “Kính lạy Máu và Nước đã tuôn trào từ Thánh Tâm Chúa Giêsu, như thác
nguồn thương xót chúng con. Con tín thác vào Chúa”. Điều này chắc hẳn không
gì khó thực hiện. Trong lúc đang làm việc hoặc chạy xe trên đường, bạn cũng vẫn
có thể liên tục thân thưa: “Lạy Chúa
Giêsu, con tín thác vào Ngài”, và cầu nguyện: “Vì cuộc Khổ nạn đau thương của Chúa Giêsu Kitô, xin Cha thương xót
chúng con và toàn thế giới”. Việc đơn giản nhưng lại rất ích lợi cho chính
mình. Quả là “một vốn nhiều lời” vậy!
LCTX có từ thuở khai thiên lập địa, sách Sáng thế dẫn chứng:
– Này, tôi tớ ngài đây đã được đẹp lòng ngài, và ngài
đã tỏ lòng thương lớn lao của ngài
đối với tôi khi để cho tôi sống. Nhưng tôi không trốn lên núi được đâu, tai
ương sẽ đuổi kịp, và tôi chết mất! (St 19:19).
– Ông Gia-cóp nói: “Không đâu! Nếu tôi được đẹp lòng
ngài, thì xin Ngài nhận tặng phẩm tự tay tôi biếu. Thật vậy, tôi đã nhìn thấy
mặt ngài như nhìn thấy mặt Thiên Chúa, và ngài đã tỏ lòng thương đối với tôi” (St 33:10).
– Xin Thiên Chúa toàn năng làm cho ông ấy chạnh lòng thương các con, mà để cho người
anh em kia và Ben-gia-min cùng về với các con. Còn cha, nếu phải mất con, thì
cha đành chịu mất vậy! (St 43:14).
LÒNG THƯƠNG đó
chính là Tình yêu, là LTX. Chúa Thánh Thần nhiệm xuất từ tình yêu của Chúa Cha
và Chúa Con. Mà “Thiên Chúa là Tình yêu” (1 Ga 4:8), như vậy Thiên Chúa cũng
chính là LTX.
Thật đáng lưu ý
lời Chúa Giêsu đã mặc khải cho Thánh nữ Faustina: “Vào lúc 3 giờ chiều, hãy khẩn cầu LTX của Ta cho các tội nhân cách
riêng, và nếu có thể trong giây lát, con hãy trầm mình vào cuộc khổ nạn của Ta,
đặc biệt lúc Ta bị bỏ rơi trong cơn hấp hối. Đây là giờ điểm LTX vĩ đại nhất đối với thế giới. Trong giờ
này, Ta sẽ chẳng từ chối bất cứ điều
gì với các linh hồn kêu van Ta, nhân danh cuộc tử nạn của Ta”.
Thiên Chúa là
Đấng giữ lòng trung tín mãi muôn đời (Tv 146:6). Chắc chắn lời Ngài đã hứa
không bao giờ sai! Và “muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương” (Tv 118; 136).
Chiều ngày
22-3-2012, mọi người chia tay nhau trong niềm vui thánh đức và tràn ngập hồng
ân của LCTX. Đây là bước khởi đầu tốt đẹp, hy vọng sẽ tiếp tục có những dịp
“nối vòng tay LCTX” như vậy để tăng thêm sự hiệp nhất trong Giáo hội Công giáo
Việt Nam.
Lạy Chúa, xin biến đổi chúng con nên giống Chúa hơn
trong từng ngôn ngữ, cử chỉ và động thái. Nguyện xin cho việc sùng kính LCTX
được công nhận và lan rộng khắp nước Việt Nam cũng như toàn thế giới. Chúng con
cầu xin nhân danh Thánh Tử Giêsu Kitô, Đấng cứu độ chúng con. Amen.
TRẦM THIÊN THU
All Rights
Reserved ®