ngày tháng năm

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

Sự chết, chuyển hóa nhờ Ơn Ban

Lòng anh em đừng xao xuyến,
Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy.
(Ga 14, 1)


Người Việt Nam chúng ta thường nói: “ Chưa thấy quan tài, chưa đổ lệ” để chỉ những người thiển cận, chậm hiểu, chậm tin. Nói đến quan tài là nói đến cái chết, điều mà mỗi người đều phải qua. Có sanh, có tử, vậy mà sự chết luôn luôn là một hình ảnh kinh hoàng cho con người, không ai muốn nghĩ tới, đừng nói chi muốn nhìn thấy trong cuộc đời mình.

Nhưng trước sự chết, Chúa Giêsu đã có thái độ thật rõ ràng: “Thầy nói cho anh em là bạn hữu của Thầy được biết: Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác, mà sau đó không làm gì hơn được.” (Lc 12, 4). Đối với Ngài, cái chết của thân xác không chấm dứt được Sự Sống lớn lao mà Thiên Chúa đã ban cho loài người, chỉ có Thần Khí mới dẫn con người vào được con đường của Sự Sống vô biên nơi Thiên Chúa. Thần Khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng ích lợi gì (Ga 6, 63). Chúa Giêsu đã muốn bày tỏ cho con người biết có một đời sống khác lớn lao hơn đời sống của xác thân: Đời sống tinh thần, đời sống siêu việt của con người bất tử nhờ Ơn Ban của Thiên Chúa. Ngài muốn nói cho nhân loại biết qua cái chết và Phục Sinh của Ngài.

Ngày chồng tôi còn trên giường bệnh, bác sĩ báo cho biết anh ấy phải qua lần giải phẩu thứ tư khi cơ thể đã hoàn toàn suy nhược, tôi thật sự lo âu vì nghĩ rằng chồng tôi khó qua khỏi lần giải phẩu nữa. Biết những lo lắng của tôi, bạn tôi khuyên: Chị ơi, ngày anh lên bàn mổ, chị đừng phí thì giờ ngồi chờ đợi trong bệnh viện, thay vào đó chị hãy đi chầu Thánh Thể, tham dự Thánh Lễ cầu nguyện cho anh thì hay hơn. Nghe lời khuyên của bạn, tôi đã đến quì hằng giờ thinh lặng trong nhà chầu trước Mình Thánh Chúa, và sau đó tham dự Thánh Lễ trước khi vào bệnh viện với chồng. Tâm hồn tôi xao xuyến gần như bấn loạn trước những biến cố dồn dập xảy đến cho gia đình tôi. Lúc hiệp dâng Thánh Lễ, tự dưng một tiếng nhẹ nhàng cất lên trong thâm tâm: “Sao không để Cha chiếm hữu tâm hồn con ?” Tiếng nói lập lại lần nữa khi rước lễ giúp tôi bình tĩnh lại, mọi lo âu lắng xuống dần không còn khuấy động tâm hồn tôi. Trong lời nguyện thì thầm với Chúa Giêsu Thánh Thể vừa đón nhận, tôi hoàn toàn phó thác chồng tôi cho Chúa. Tôi xin Chúa đến và ở lại với chúng tôi, chiếm hữu tâm hồn tôi, để từ đây chúng tôi hoàn toàn thuộc về Chúa. Chồng tôi đã qua lần giải phẩu đó thật dễ dàng hơn tôi tưởng, khi bước vào phòng hồi sinh, tôi đã nhìn thấy anh tỉnh táo trên giường bệnh. Và những tháng ngày sau đó, dù trải qua thời gian rất nặng nề của thử thách, chúng tôi đã đi qua cuộc chiến đấu sau cùng với Ơn Chúa vì Ngài vẫn hiện diện với chúng tôi.

Rồi chồng tôi cũng qua đời, nhưng câu hỏi: “Sao không để Cha chiếm hữu tâm hồn con ?” vẫn tồn tại, như dấu ấn Chúa đặt vào tâm hồn thành chìa khóa giúp tôi mở toang cánh cửa linh hồn cho Chúa vào ngự trị, duy có Chúa chiếm hữu tâm hồn tôi. Với Chúa trong tâm, tôi trải qua những ngày sóng gió thật bình yên vì biết có Người luôn kề cận. Bình an của Thầy không giống bình an của thế gian, tôi đã hiểu và cảm nếm được bình an ấy. Chính với Bình An của Thầy, tôi nhận ra sự sống đời đời mà cái chết của thể xác không làm mất đi.

Có lẽ, người ta quá chú trọng đến thân xác nên không nhìn thấy một đời sống lớn lao hơn, vượt ra khỏi biên giới của sự chết xác thân: đời sống tinh thần. Chính tinh thần sẽ hướng dẫn sự sống con người qua bao thời đại. 2000 năm trước, Chúa Giêsu nhận xét cách ăn nếp ở của người thời đó, và Ngài đã nhìn thấy sự diệt vong của loài người khi con người vẫn bước đi trên đường lối thế gian. Thầy sẽ chỉ cho anh em biết phải sợ ai: Hãy sợ Đấng đã giết rồi, lại có quyền ném vào hỏa ngục (Lc 12, 5). Tôi tin có thiên đàng, có hỏa ngục; cũng như niềm xác tín: có Thiên Chúa và có ma quỉ, kẻ đối nghịch cùng Thiên Chúa. Nhưng nếu đóng khung thiên đàng hay hỏa ngục trong những hình ảnh mà chúng ta được nghe từ nhỏ thì thật là những thiếu sót dẫn đến mặc cả: Tôi giữ đạo đúng từng lề luật để chết được lên thiên đàng thì, quả thật, tôi dùng đời sống đạo để chỉ mong mua lấy thiên đàng mà hưởng phước đời đời, chứ không phải tôi sống đạo vì lòng yêu mến Thiên Chúa bằng tình yêu mãnh liệt hơn sự chết như Đức Giêsu.

Với tình yêu mãnh liệt dành cho Thiên Chúa và con người, 2000 năm trước Chúa Giêsu đã tuyên chiến với tên thủ lãnh thế gian để cứu con người, không phải chỉ đem con người lên thiên đàng, nhưng để khai mở triều đại Thiên Chúa ngay tại trần gian, trong vương quốc của Ngài con người được sống đời đời. Cuộc chiến thật cam go giữa tinh thần và vật chất, giữa tinh thần và tinh thần - giữa tinh thần Đức Kitô và tinh thần thế tục - vẫn đang tiếp diễn để quyết định sự tồn vong của nhân loại.

Nhìn vào thời đại, chưa bao giờ tinh thần con người bị tấn công mạnh mẽ như thời nay. Tại các nước cộng sản, chủ nghĩa duy vật được thực hiện triệt để để hủy diệt tinh thần con người. Tại các nước tư bản, được mệnh danh là các quốc gia tự do, không khác gì hơn khi tiện nghi vật chất đã trở thành nhu cầu hàng đầu mà con người không muốn thiếu trong đời sống, đang dần dà điều khiển nếp sống con người. Tất cả chỉ làm cho con người trở thành nô lệ cho vật chất, cho thế gian, xa dần Thiên Chúa là nguồn cội Sự Sống toàn vẹn, vô biên.

Trong thư thứ hai gởi cho ông Ti-mô-thê, Thánh Phaolô viết thật rõ về những dấu hiệu của thời sau cùng, khi người ta sẽ ra ích kỷ và ham mê bất chính. Họ chạy theo hình thức bên ngoài, nhưng chối bỏ những ích lợi của tinh thần cốt lỏi bên trong. Họ yêu khoái lạc hơn yêu Thiên Chúa, bị đủ thứ đam mê lôi cuốn, nên học mãi chẳng bao giờ nhận biết Chân Lý. (x.2Tm 3, 1-9). Đầu óc lệch lạc nên đường đi hoài mà chẳng tìm thấy Chúa đâu vì tâm trí họ không có Chúa chiếm hữu, thay vào đó là những đam mê dục vọng thấp hèn, quyền lực và những quyến rũ của vật chất thế gian.

Ngày nay người ta xem dâm ô là chuyện bình thường, là trò giải trí, và ngay cả là sinh lý cần thiết cho đời sống con người. Dâm ô, không chỉ tà dâm bất chính mà ngay cả chính dâm vô độ, làm tâm trí con người nên mù quáng không còn nhận được ánh sáng Chân Lý. Ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối thì tồi biết chừng nào! (Mt 6, 23). Dâm ô không phải chỉ là tội phạm đến thân xác mà, trước tiên, dâm ô làm tổn hại tinh thần nặng nề nhứt. Con người ham mê dâm ô nhục dục không còn nhìn thấy Thiên Chúa vẫn đang hiện diện, nên tội dâm ô là tội làm con người xa Chúa, mất Ơn Chúa nhanh chóng. Thần Khí Thiên Chúa không thể chiếm hữu những tâm hồn ô nhơ vì nó đã thành nô lệ cho thần ô uế, cũng như những tâm hồn chứa đầy tham vọng vật chất thì làm nô lệ cho tên thủ lãnh thế gian, lạc xa đường lối Chúa. Phúc thay ai có lòng trong sạch vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa (Mt 5, 8), được Thần Khí Thiên Chúa chiếm hữu, ngự trị.

Người sống theo Thần Khí thì xét đoán được mọi sự (1 Cr 2, 15), họ được ánh sáng Chân Lý dẫn đường, bước đi trong đường lối Thiên Chúa. Ngày nay, người ta lầm lẫn giữa thông minh của con người và khôn ngoan nơi Thiên Chúa. Họ tưởng là với thông minh hiện có, con người không cần Thiên Chúa nữa, mà gạt bỏ Chúa ra khỏi đời sống của họ. Họ không nhìn thấy một quan tài vĩ đại đang chôn vùi con người bằng chính những thành quả phát minh của họ, không có ơn Khôn Ngoan Thiên Chúa làm nền tảng dẫn đưa. Những cuộc khủng hoảng, bạo động mọi nơi và chiến tranh đem kinh hoàng tới cho con người, chỉ vì người ta tự hào về sự thông minh của mình, tìm kiếm quyền lực và giàu sang từ bấy lâu nay.

Thông minh của thế gian tiêu diệt con người, nhưng khôn ngoan từ Thiên Chúa luôn luôn cứu con người cho được sống và sống dồi dào. Sự sống đời đời của con người nằm trong sự sống trường tồn của nhân loại phát triển nhờ Ơn Ban của Tình Thương Thiên Chúa. Thánh Giá Chúa Kitô là dấu hiệu của sự khôn ngoan Thiên Chúa, phục sinh tinh thần con người, cho nhân loại được sống lại trong đời sống mới phong phú trong tình thương của Thiên Chúa. Sự Phục Sinh của Chúa Kitô minh xác cho tôi về sự sống đời đời trong Ơn Ban của Chúa Cha. Sự chết thể xác chỉ là một chuyển hóa từ đời sống nầy, con người được trở về nguồn cội Sự Sống của mình là Thiên Chúa, mà Chúa Giêsu dạy chúng ta gọi Ngài là Cha, để tiếp tục được sống trong một chương trình mới mà Thiên Chúa sẽ đặt để cho từng người theo lòng tín thác của họ vào Ngài. Lòng tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa là Đức Tin cứu sống con người. Đức tin nông cạn làm cho đời sống tinh thần mau tàn héo; Đức Tin hời hợt sẽ dẫn con người đến mê tín; và Đức Tin ấu trĩ thì giết chết con người. 

Đức Tin không bao giờ phản khoa học, trái lại Đức Tin làm cho những lợi ích của khoa học thêm phong phú vì những thành quả đạt được của khoa học dựa trên nền tảng Đức Tin. Lòng tin tưởng mãnh liệt vào Tình Thương của Thiên Chúa dành cho con người, và của con người dành cho nhau trong đường lối công chính của Thiên Chúa, sẽ giúp cho những phát minh khoa học, nhân văn hay thực nghiệm, hỗ trợ và phục vụ con người mạnh mẽ hơn, hữu hiệu hơn. Nếu những người truyền bá Đức Tin nhìn thấy được Sự Sống lớn lao của nhân loại trường tồn trong Tình Thương và Ân Sủng Thiên Chúa, thì những điều gấp trăm của đời nầy trở nên vô nghĩa trước một tương lai nhân loại huy hoàng của con người chuyển hóa nhờ Tình Thương và Ơn Ban từ Thiên Chúa. Ngày nay, thỉnh thoảng người ta loan tin các khoa học gia tìm thấy thêm một hành tinh mới trong vũ trụ. Câu hỏi đầu tiên, người ta thường đặt ra: “Có sự sống trên hành tinh đó không ? Có con người sinh sống trên đó không?”. Tới ngày hôm nay, câu trả lời là: Không có, hay không thấy. Nếu đặt lại câu hỏi: “Bao giờ con người của địa cầu nầy sẽ mang sự sống của chúng ta lên các hành tinh đó ?”, câu trả lời sẽ là: Sẽ có, vì trong Thiên Chúa, Đấng làm cho hư vô thành hiện hữu, điều gì cũng có thể, nếu con người không tiêu diệt lẫn nhau và tiêu diệt chính mình, khi biết nhìn ra đường lối Yêu Thương vô biên của Thiên Chúa là Cha và tín thác vào Ơn Ban chuyển hóa lớn lao của Ngài.

Trong Thánh Lễ an táng của chồng tôi, khi cô con gái vừa đọc bài đọc đến đoạn Kinh Thánh: “Ta là Alpha và Omega…”, ngay lúc ấy tự nhiên bên ngoài nắng sáng lên, chiếu tỏa khắp gian cung thánh và phía trên nhà thờ một làn ánh sáng rực rỡ từ những cửa sổ kính màu, cho tôi như nhìn thấy ánh sáng vĩnh cửu diệu huyền tỏa lan và tôi mỉm cười. Đứa em kế bên phải nhắc: Chị ơi, chị đừng cười trong tang lễ của anh! Sau nầy, tôi nghe có người phàn nàn, sao không thấy tôi khóc nhiều trong tang lễ của chồng tôi (?!). Tại sao tôi phải khóc nhỉ? Tại sao tôi không được mỉm cười, khi Chúa đã cho tôi nhìn thấy hình ảnh quá đẹp của Tình Thương Thiên Chúa dành cho chúng tôi trong những tháng ngày cuối cùng của chồng tôi. Và giờ đây, ngay trong Thánh Lễ an táng, tôi đã nhìn được ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên quan tài của anh như ánh sáng dẫn đưa linh hồn chồng tôi về cùng Cha, Đấng đã cho anh được sống qua một đời. Chồng tôi trở về trong tay nhân lành của Thiên Chúa, để trong Tình Thương của Ngài, anh sẽ bước vào một đời sống mới, một chương trình mới Cha sẽ dành cho anh trong Ơn Ban chuyển hóa theo ý Ngài.

Nam Hoa
Trích từ thanhlinh

Page

Blogger Tips and TricksLatest Tips And TricksBlogger Tricks