Phạm Khiêm
Trên con đường hối hả
Bàn tay run bé nhỏ
Chìa ra giữa lòng đời
Em đi xin tuổi thơ
Em vẫn còn quá nhỏ
Vẫn còn quá ngây thơ
Mà đã phải ngày ngày
Kiếm miếng cơm manh áo
Chỉ một chút ơn đời
Một giây dừng lại thôi
Một thoáng tim lắng đọng
Là đủ giúp em rồi
Nhưng ôi! ta tiếc thay
Đó là việc ngày mai
Em đang ở hiện tại
Một ngày nữa thật dài…
Ngày nào cũng như thế
Mỗi khi trên đường về
Ta bắt gặp bóng dáng
Cho lòng chợt lạnh tê!
Chìa ra giữa lòng đời
Em đi xin tuổi thơ
Em vẫn còn quá nhỏ
Vẫn còn quá ngây thơ
Mà đã phải ngày ngày
Kiếm miếng cơm manh áo
Chỉ một chút ơn đời
Một giây dừng lại thôi
Một thoáng tim lắng đọng
Là đủ giúp em rồi
Nhưng ôi! ta tiếc thay
Đó là việc ngày mai
Em đang ở hiện tại
Một ngày nữa thật dài…
Ngày nào cũng như thế
Mỗi khi trên đường về
Ta bắt gặp bóng dáng
Cho lòng chợt lạnh tê!