

Các nhà tổ chức cho biết: “Những người ăn xin khá thoải mái trong những chiếc lồng đó, người ta cho họ đồ ăn và nước uống đầy đủ. Điều này cũng tốt cho những người ăn xin hơn là họ phải tự kiếm một chỗ nào đó ngồi ăn xin”. Những người ăn xin có thể ra ngoài bất kỳ lúc nào, nhưng không được quanh quẩn trong thành phố, và cũng không được vào khu hội chợ.
Thử tưởng tượng mà xem, cách “khác thường” này đã gây sự chú ý đối với các nhà hoạt động nhân quyền. Một người hoạt động nhân quyền nói: “Người ta muốn người khác tin rằng vùng này không còn người nghèo và chỉ có cảnh tốt đẹp chăng? Những người này cần được giúp đỡ. Chúng tôi không nên cho phép họ bị nhốt trong những chiếc cũi như vậy. Những người này cũng là những con người mà. Họ không thể bị đối xử như những con thú. Làm vậy không gì khác hơn là làm nhục cộng đồng!”.
Các nhà tổ chức nói đó là biện pháp vì mục đích tốt, nhưng nhiều du khách tới lễ hội Nanchang nói rằng họ rất kinh hãi khi thấy cảnh những người ăn xin thò tay ra ngoài những chấn song sắt. Thực ra những chiếc lồng sắt đó chẳng thoải mái gì, chỉ nhỏ thôi, người lớn không thể đứng thẳng người.
TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ OddityCentral.com)