ngày tháng năm

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

Gánh nặng và trách nhiệm

Lê Minh

Thông điệp Caritas in Veritate (Tình Yêu trong Sự Thật, viết tắt là CIV) được ban hành đã 4 năm. Để cho thông điệp được sống chứ không bị bụi thời gian phủ mờ, mời bạn suy nghĩ một câu của CIV liên quan đến phát triển dân tộc, rồi đối chiếu ý tưởng này vào Việt Nam xem sao.

Đức Bênêđictô viết: “Vì các dân tộc là những người xây dựng cho những tiến triển của chính họ, chính họ là những người đầu tiên phải nhận gánh nặng và trách nhiệm” (CIV, 47).

Tôi lâu nay ngóng chờ người nước khác đến giúp Việt Nam, còn tôi khoanh tay đứng nhìn hoặc trùm chăn xin được yên thân (mà tôi cứ những tưởng là “thiên ân”).

Tôi thờ ơ với vận mệnh dân tộc, mặc kệ nó ra sao thì ra. "Vận nước nổi trôi" thì nhằm nhò gì đến tôi? Xin dành cho những người "khéo dư nước mắt".

Vậy mà Đức Bênêđictô XVI thúc đẩy tôi đưa tay ra giúp đỡ đồng bào mình, đưa vai ra nhận trách nhiệm đắp xây công lý, liên đới, bổ trợ và sống trong sự thật cho đồng bào, dân tộc mình, không chờ người nước khác.

“Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ biết về phần ai?” Vâng, thì gánh với vác.

Nhưng thằng tôi lý sự (cùn) vẫn cố cãi chày cãi cối:
Trong hoàn cảnh Việt Nam còn là quốc gia một đảng, việc tôi đưa vai ra gánh vác các việc lớn lao ở tầm mức vĩ mô, coi bộ chưa được đâu. "Rằng hay thì thật là hay..."

Thế còn kế hoạch nhỏ thì sao? Thôi thì nhỏ làm việc nhỏ vậy.

Tôi sẽ tập làm công lý, bổ trợ, liên đới, sự thật trong những mối quan hệ vi mô kiểu “thế giới nhỏ bé của Đồng Cam Lộ” (Le Petit Monde de don Camillo) tại nơi tôi đang sống hoặc có mặt như các nhóm nhỏ, xứ đạo, công sở, đường phố...

Tôi tin tôi sẽ không bị bỏ rơi, vì CIV cũng kêu gọi sự giúp đỡ của người nước khác: “Nhưng họ (ở đây là người Việt Nam tôi), không thể làm được, NẾU NHƯ BỊ BỎ RƠI” (CIV 47). 

Đến nhà báo NVL tiếng là "vô thần" mà cũng phải thừa nhận: "Aide-toi et le ciel t'aidera" (Có tự giúp mình thì trời mới giúp cho).

Tôi nhớ Trịnh Công Sơn khuyên: “Tôi ơi đừng tuyệt vọng”.

Tôi nhớ lời Chúa ủi an: “Thầy đây, đừng sợ”.

Tôi sẽ gạt nước mắt, đứng phắt dậy, cùng một số người ưu tư công lý, đưa vai ra “nhận gánh nặng và trách nhiệm” xây dựng lại Việt Nam, khởi đầu bằng những bước nhỏ. 






Page

Blogger Tips and TricksLatest Tips And TricksBlogger Tricks