Tuổi tác chúng ta đã hơi cao: 40,50,60... Đã đi quá nửa đường đời rồi. Đã biết, đã trải nghiệm “những điều trông thấy mà đau đớn lòng”.
Chẳng thích đi bầu cử nhưng vì e ngại nên đành nhắm mắt bỏ phiếu!
Thích nói to lên một đôi điều nhưng e sợ nên đành “lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau!” Chỉ biết làu bàu nói thầm với chính mình “phen này ông quyết...” nhưng lại sợ hãi điều gì đó xa xôi mơ hồ.
Kinh Thánh bảo ai đó là “ở một mình không tốt”. Việt Nam mình nay lắm người chỉ nghĩ suy một mình: “Một mình mình biết, một mình mình hay” (Nguyễn Du).
Họp hành ư? Chớ nên, có kẻ ghi tên!
Đến Đền ư ? Chớ đến, chỗ nhậy cảm đấy!
Đang trao đổi chuyện chính trị với thằng bạn, nếu có người thuộc ý thức hệ khác đang đến gần? Xin hãy xì-tốp và chuyển sang chuyện nhậu nhẹt (kẻo đâm ra bị ông ý thức hệ nghi ngờ là chống đối!)
Thế nhưng gặp nhau, có lắm chuyện kể cho nhau nghe, vui có, buồn có, hay có, xót xa cũng có:
- Bạn kể cho nghe chuyện nước nhà, chuyện cõi người ta, chuyện miếng cơm manh áo, chuyện chẳng lành, chuyện tai bay vại gió...
- Bạn cho ta nghe chuyện Biển Đông, chuyện bên Tàu bên Tây, chuyện Việt Nam bị khinh miệt bị làm nhục khiến lòng ta thổn thức.
- Bạn kể cho ta về Đức Giêsu, lòng ta bổi hổi bồi hồi muốn “cải tà qui chánh” tìm đến bên Ngài xin thứ tha.
- Bạn nhắc nhở ta: Ê-pha-ta! Hãy mở ra! Hãy đi và mở mắt, mở tai ra, đừng đóng cánh cửa tâm hồn. Hãy bắt chước vua Càn Long “du Giang Nam”.
Hãy “trèo lên quán Dốc” cao nguyên để hiểu sự tình anh em dân tộc thiểu số.
Hãy “ngồi gốc cây đa” ở thôn quê không êm đềm mà xem nông thôn Việt Nam cần bạn biết bao điều.
“Đời gọi em biết bao lần”. Trịnh Công Sơn đã từng bao lần cất cao tiếng hát.
Việt Nam gọi bạn biết bao lần.
Chúa gọi bạn biết bao lần.
Nhóm Giáo Huấn Xã Hội Công Giáo gọi bạn biết bao lần.
Thánh Augustinô thì gọi biết bao lần, một cách cụ thể hơn: “Đường mới khách đường mới hát khúc tân ca”.
Xin mời bạn nghe dưới đây và hãy suy gẫm. Click
Tân ca
Lời thánh Augustinô
cha Nguyễn Huy Lịch chuyển thơ, và cha Tiến Lộc phổ nhạc
Hỡi con của thanh bình, hỡi con người hoàn vũ,
Người đi vào đời, vừa cất bước vừa ca.
Hỡi con của an lành, hỡi con của thế giới,
Người hôm nay lên đường, hãy hát vang mà đi.
Khách đường làm thế đấy cho bớt cơn nhọc nhằn,
Trên đường trường rong ruổi, người hát lên mà đi.
Tôi van, tôi van nài người, vì đường, vì đường người đi, Người hát, hát lên đi.
Tôi van, tôi van nài người, trên con, trên con đường này.
Hát khúc, hát khúc Tân Ca,
Những người hiện tại đừng hát những gì đã qua.
Người hát những bài tình ca cho tổ quốc người đi
Đừng hát những bài tình cũ chuyện cũ mà làm chi
Người mới khách đường mới, hát khúc tân ca.
Người mới khách đường mới, hát khúc tâm hoà.
Đăng Minh Phú