Phạm Khiêm
"Mẹ ơi con đã tới rồi
Bên trong lòng mẹ ngọt ngào mẹ ơi
Thấy con mẹ sẽ vui cười
Vì con là đứa con ngoan mẹ à"
"Con xin đức Chúa Trời
Được về bên mẹ chan hòa niềm vui
Con nguyện bỏ hết hên xui
Đầu thai nhiều kiếp niềm vui làm người
Con đây sung sướng vui tươi
Vì con đạt được kiếp người trần gian
Dù trải bao kiếp gian nan
Nhưng rồi con đã được mang kiếp người
Con mong được sống vui tươi
Được ăn-được chạy-được chơi-được đùa
Được theo mẹ đi lễ Chúa
Được ôm rồi được lau khô mắt Người
Được báo ơn nghĩa tình đời
Được làm con hiếu,làm người nghĩa nhân
Nhưng trời....sao nỡ bất phân ?
Làm con đau đớn, thân con thế này...
Mẹ ơi mẹ hỡi có hay
Con thì chưa biết chưa hay mặt Người
Sao đành tâm bỏ hài nhi
Chẳng cho nhìn thấy những gì thế gian
Chỉ vì đời mẹ lầm than
Duyên tình lận đận sợ mang tiếng đời
Hay vì nghịch cảnh muôn nơi
Nghèo hèn kiếm sống sợ đời nuôi con
Ngàn năm tu hạnh mỏi mòn
Hôm nay hóa kiếp làm con của Người
Sao Cha, hỡi Mẹ, chẳng cười ?
Khi con có đủ hình người thế kia?
Đành lòng người nỡ̃ sẻ chia
Cắt con từng mảnh xa lìa xác thân
Giờ con mất hết tay, chân
Hồn ma lạnh lẽo, người thân chẳng nhìn
Mẹ ơi ! Cha đã không tình
Con nằm trong bụng mẹ nhìn thấy không ?
Sao mẹ cũng nỡ không dung
Làm cho con chịu ...HẾT MONG LÀM NGƯỜI