ngày tháng năm

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Tâm tư Công lý ở Việt Nam: Bất lực, buồn bực, tức bực, đấm ngực và giành giựt

Trần Vinh

Để vào kinh đô như Kinh thành Thăng Long, ta phải đi qua các cửa ô.

Để xây thành phố Nhân Bản, ta phải kiến tạo các cửa ô nào đây? Đâu là các ngõ vào thủ đô tinh thần?

Theo Thông điệp Tình Yêu trong Sự Thật (Caritas in Veritate “CiV”, số 6), thì “Thành đô con người” đòi buộc các liên hệ trong thành phố đó phải dựa trên:

1. Quyền lợi
2 .Trách nhiệm
3 . Nối kết vô vị lợi
4 . Nhân từ
5 . Hiệp thông

Mời bạn cùng tôi suy nghĩ về cửa ô Quyền Lợi tức là cửa ô của lĩnh vực công lý.

Theo CiV trong đoạn nói trên: "Công lý là CÔNG NHẬN và TÔN TRỌNG QUYỀN hợp pháp của các cá nhân và của các dân tộc ".

Hóa ra ai ai và nước nào cũng có quyền lợi chứ không chỉ tôi và Trung quốc... mới có.

Nguồn gốc các quyền là ở trong chính con người và trong chính Thiên Chúa (TLHT, 152).

Đức Gioan Phaolô II còn lập một danh mục các quyền:

· Quyền được sống, một phần không thể thiếu trong quyền ấy là quyền của đứa trẻ được lớn lên trong bụng mẹ ngay từ khi thụ thai;
· Quyền được sống trong một gia đình hợp nhất và trong một môi trường luân lý giúp phát triển nhân cách của đứa trẻ;
· Quyền được phát huy trí thông minh, được tự do tìm kiếm và hiểu biết sự thật;
· Quyền được chia sẻ công ăn việc làm để sử dụng các nguồn lực vật chất của trái đất cách khôn ngoan;
· Quyền được lấy ra từ việc lao động những phương thế để trợ giúp bản thân và những người lệ thuộc vào mình;
· Quyền được tự do lập gia đình, quyền có con và dạy dỗ con qua việc thực hiện hành vi tính dục một cách có trách nhiệm;

“Theo một nghĩa nào đó, nguồn gốc và tổng hợp các quyền này chính là quyền tự do tôn giáo, được hiểu như quyền được sống theo sự thật của đức tin và phù hợp với phẩm giá siêu việt của con người" (Thông điệp Centesimus Annus, 47, năm 1991; TLHT, 155).

Dưới đây là những mẩu suy tư vụn vặt của tôi về cửa ô Công Lý:

Ở Việt Nam, nhiều người không biết mình có những quyền phổ quát và bất khả xâm phạm, bất khả nhượng, quyền đó là chung cho mọi người, ai ai cũng có, bất kể là ở bên Tầu hay bên Tây, bên Việt hay bên Cam-pu-chia, bất kể "chủ thể, thời gian, địa điểm" (TLHT, 153).

Ở Việt Nam, có người cảm thấy "bất lực, buồn bực, tức bực" khi thấy quyền lợi của con người bị xâm phạm. Họ chỉ còn biết cầu nguyện.

Ở Việt Nam, một số người ngộ ra mình từng vi phạm quyền lợi của tha nhân nên họ "đấm ngực" ăn năn. Số này có nhiều không hả bạn?

Ở Việt Nam, một số người sau khi "bất lực, buồn bực, tức bực, đấm ngực" thì họ đoàn kết để "giành giựt" lại công lý, không cho cửa ô công lý bé thành cửa ô con tò vò. Nhưng khi "giằng” lại công lý, họ có thể bị ghét bỏ và hiểu lầm.

Tôi và bạn ở nhóm nào? Xin Chúa ban cho chúng ta "sức mạnh của Thánh Thần Thiên Chúa".

Page

Blogger Tips and TricksLatest Tips And TricksBlogger Tricks