ngày tháng năm

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

Dấu Đinh trong Đôi Mắt…

Nguyễn Kim Ngọc
(cảm tác theo bài viết cùng tên của MBC)


Thuở lên 10, lén đi hôn chân Chúa
Biết Chúa là ai ? chỉ thèm nắm bỏng thôi
Lết lết, quì quì, lấm lét tuổi thơ ơi
Có dáng một người, chết cong queo, ghê quá !
Thấy người ấy: máu me, nghiêng đầu, quẹo cổ
Mấy lỗ đinh thơm nức mùi dầu
Trái tim tuổi thơ, thổn thức, hôn Chúa lần đầu
Thấy sờ sợ, thương thương và vương vấn
Có ông Chúa nào chết chi mà tơi tả !
Thương tích đầm đìa, máu me, nghe hơi lạ !
Rồi tuổi thơ nào cũng vụt chóng qua mau

Mười mấy năm sau, như một phép mầu
Ông Chúa thuở nào bỗng xót thương dang tay rộng mở
Đón người con nhỏ lén hôn chân Chúa thuở xa xưa
Ban ơn thánh, ngàn cảm mến, nói sao cho vừa
Để mỗi năm được hôn chân Chúa thật thênh thang
Và những tưởng mình đã sống thiên đàng
Có chút vênh vang, thấy mình đã rất ngoan

Rồi một chiều ngày thứ Sáu năm nay
Đến ngồi chờ tại một phòng khám nhỏ
Bỗng thấy bao người ngồi khép nép co ro
Bao vết đinh đâm thấu suốt cuộc đời
Tang thương quá, chỉ còn giọt nước mắt chơi vơi
Bơ vơ qua, giữa giòng đời oan nghiệt

Ôi Chúa ơi ! con tưởng mình đã rất là oanh liệt
Sáng, tối, cầu kinh, đi lễ, đi thờ
Nhưng sống dửng dưng, tim đã rất ơ hờ
Giữa những mảnh đời đau thương vụn vỡ ở chung quanh

Nhưng hôm nay, con chợt thấy Chúa nhân lành
Đang co quắp, gầy gò, ngồi sát cạnh bên con
Con muốn run lên, hôn chân Chúa như hồi còn thơ dại
Nhưng không phải nụ hôn lên tượng Chúa với vòng gai
Nhưng là những vết thương nơi người anh em sầu khổ

Chúa ơi xin giúp con đừng "sống đạo nhà thờ"
Biết noi gương Chúa, sống trọn vẹn, đừng mộng mơ

Page

Blogger Tips and TricksLatest Tips And TricksBlogger Tricks