Tôi tự mô tả con người tôi như sau:
Tràn đầy email trong một ngày, đọc không xuể.
Tràn đầy hình ảnh trong facebook, hoa mắt nhìn không ra.
Tôi phải tập lướt bỏ, chỉ nhìn những tiêu đề chính. Rồi tôi xin bạn bè kể cho tôi nghe những gì người ấy đã đọc, để tôi theo kịp với thời đại.
Tôi "hít thở những hơi thở thời đại", có khi bị sặc sụa.
Tôi bị bội thực vì ngồn ngộn những tin tức mình.
Thông điệp Laudato Si' về "Chăm sóc ngôi nhà chung" có nên bị tôi cho lướt qua? Thưa: Phải đọc để cứu lấy trái đất này.
Này nhé, tác giả, Đức Giáo Hoàng Phanxicô viết những điều xem chừng rất nhỏ:
- 1. Thay vì đốt lò sưởi, có thể chỉ mặc ấm thôi (số 211).
- 2. Tránh sử dụng các vật có chất liệu nhựa hóa chất (211).
- 3. Hạn hẹp lại việc sử dụng nước (211).
- 4. Phân loại các rác thải (211).
- 5. Nấu nướng vừa đủ cho bữa ăn (211).
- 6. Sử dụng các phương tiện lưu thông công cộng hay xe ô tô với nhiều người (211).
- 7. Trồng cây (211).
- 8. Tắt đèn khi không sử dụng (211).
- 9. Sử dụng lại một cái gì đó thay vì quăng đi (211).
- 10. Trong gia đình: Biết xin phép, cám ơn, xin lỗi (số 213).
- 11. Trong các đại chủng viện, các dòng tu: Giáo dục sự khắc khổ có trách nhiệm (214).
- 12. Cảm tạ Chúa trước và sau bữa ăn (227).
- 13. Nói một lời dễ thương, một nụ cười (230).
- 14. Lo lắng cho có một nơi công cộng: một tòa nhà, một vòi phun nước, một đài kỷ niệm, một khung cảnh thanh bình, một công trường (232).
Tôi ấn tượng lời dạy nào?
- Sao lại dạy cả đến các vị tu trì? Mà thế nào là "khắc khổ có trách nhiệm"?
- Có lời dạy đụng đến quí bà quí cô Việt Nam? Nấu nướng vừa đủ cho bữa ăn.
- Hình như người Việt chúng ta dồn tất cả các loại rác vào có một bao? Cả thủy tinh lẫn đồ nhọn vào với đồ ăn.... Coi chừng người bới rác bị chảy máu tay!
- Việt Nam có bao nhiêu triệu xe máy cá nhân? Mỗi xe xì ra bao nhiêu khói vào buồng phổi trẻ em Việt Nam?
Tôi nhìn lại tôi, thấy mình quên ơn, thất lễ, thiếu cười, ít nghĩ đến việc chung.
Và còn phải đấm ngực ăn năn nhiều lắm lắm. Tôi phải đi xin lỗi, sám hối, hành hương...
'Một ngày mùa đông, một người Việt Nam, ra bên dòng sông." (Trịnh Công Sơn)
Cảm ơn Laudato Si', cảm ơn đức Phanxicô.
Và có lẽ còn nhiều sáng kiến khác, để giáo dục con cái đang sống ở nước Việt Nam định hướng xã hội chủ nghĩa.
Cần nhất lúc này, đừng chán nản buông xuôi trước thời cuộc đen tối, hãy đứng dậy, "ta cùng lên đường, đi xây lại Việt Nam" (Trịnh Công Sơn)