Phạm Khiêm
Mỗi con người trong chúng ta được
sinh ra trong cõi tạm này ai cũng có một phương pháp sống...
Nhất là trong thời buổi đương đại
này, chúng ta nên tự tìm cho mình một phương pháp sống không tổn hại đến mình
và tổn hại đến những người thân yêu của mình...
Không phải ai trong chúng ta cũng
làm được điều đó...
Chúng ta đang sống trong một thế
giới phù hoa muôn màu vạn vẻ...
Và chính con người là kẻ thù lớn
nhất của nhân loại này..
Và chính bản thân bạn là kẻ thù lớn
nhất của bản thân bạn....
Cuộc sống xã hội thời đương đại muốn
tìm chút tình người khó khăn hơn rất nhiều..
Nhiều khi con người thay đổi theo
thời gian và chạy đua theo xã hội...
Cấp bậc, sang chảnh, ung dung tự
tại.. Trên mồ hôi nước mắt của không biết bao nhiêu con người lao động....
Những người nông dân một nắng hai
sương đang ngày đêm gồng mình lên với sự sinh tồn trong cuộc sống...
Và phải bươn chải với cuộc sống phúc
tạp này...
Mình nghèo thì họ khinh bỉ miệt
thị..
Mình giỏi thì họ đố kỵ ganh ghét tìm
mọi cách hãm hại...
Mình chịu nhịn nhân từ.. Thì họ cho
mình là ngu, là dở hơi chèn ép đến không còn khe thở...
Vì trong tri thức và đạo đức của họ
đã bị tha hóa , họ chỉ biết sống trên mồ hôi nước mắt của người khác...
Lấy nỗi đau của người lao động để
trang bị vào cơ thể những thứ đồ vật xa xỉ...
Mà không tự vận dụng bằng đôi tay và
khối óc của mình....
Nhân văn đạo đức ngày một mất đi...
Hùa theo cách sống buông thả....
Không biết có bao giờ các bạn ngồi
và tự nghĩ đến bản thân mình không...
Các bạn có nghĩ sau này các bạn sẽ
phải sống đối diện với cuộc sống này không....
Chắc những lúc thăng hoa của cuộc
sống các bạn chẳng bao giờ nghĩ đến những điều đó...
Nhưng cuộc sống này không có gì
trường tồn và mãi mãi cả, ngoài đạo đức trí tuệ nhân phẩm của bạn luôn biết
sống ý thức, biết hoà đồng chia sẻ cùng nhân loại,
Biết dành sự quan tâm chân thành và
làm bằng chính đôi tay của mình thì đó mới xứng đáng dùng hai từ mãi mãi....
Vậy thử hỏi chân lý sống ở đâu...
Theo Khiêm Phạm nghĩ, chân lý sống
nằm trong chính con người chúng ta...
Hãy biết mở lòng bao dung.. Hòa đồng
chia sẻ thương yêu gia đình...
Tôn kính ông bà , cha mẹ.. Những
người đã sinh thành ra chúng ta
Dám đánh đổi cả mạng sống của bản
thân...
Một đời hy sinh vất vả lo cơm áo gạo
tiền nuôi dưỡng chăm lo cho chúng ta thành người...
Mà chúng chỉ mải chạy theo đời sống
xa hoa vật chất mà vô tình chúng ta đã đánh mất đi tình yêu thương cao cả.....
Đánh mất đi đạo đức hiếu sinh....
Vậy thử hỏi bạn sống trong nhung lụa
lúc đó còn giá trị nữa không....
Nếu trên đường đời không may bạn vấp
ngã bạn sẽ nhìn về đâu khi tất cả mọi thứ thiêng liêng bạn đã đánh mất.....
Và lúc đó ngoài người thân yêu của
bạn ra có ai dám đưa tay kéo bạn về phía họ không....
Hay chỉ có cha mẹ những người đã
từng bị bạn quên lãng mới có thể làm điều đó...
Khi các bạn nhìn ra được thì vi nghĩ
đã quá muộn rồi....
Cho lên dù trong thời đại nào cũng
rất cần hai từ đạo đức....
Đạo đức chính là nét đẹp điểm tô cho
chúng ta mỗi ngày...
Nhân văn tình người..
Vậy cho lên chúng ta hãy tự tìm cho
mình một phương pháp sống....
Nhân văn tình người... Biết mở lòng
bao dung...
Không ích kỷ tranh dành, và biết tôn
trọng công sức của những người sinh thành ra chúng ta thì đó là điều chân hoàn
mỹ bạn đã có....
Nghèo nhân nghèo nghĩa mới lo
Nghèo tiền nghèo bạc, đừng cho là
nghèo
Tiền bạc các bạn còn có thể làm
ra...
Nhân nghĩa đạo đức không có thì cuộc
sống khó tồn tại.....
Đó chỉ là suy nghĩ riêng của Khiêm
Phạm thôi....
Vì chứng kiến thấy tận mắt những
nghịch lý của cuộc sống....
Vì đồng tiền mà quên đức hiếu
sinh...
Bỏ rơi hắt hủi người đã sinh thành
ra họ cho họ cơ thể dáng vóc...
Cơ ngơi sự nghiệp và cuối cùng phải
mang trái đắng....
Và Khiêm Phạm luôn mong đó chỉ là
một trong những hy hữu của một số nhỏ trong xã hội này....
Khiêm Phạm mong tất cả sẽ vẫn trường
tồn cách sống đạo đức nhân văn của cuộc sống này ạ
Khiêm Phạm viết những gì mình nghĩ
và nhìn thấy mong các bạn đừng trách Khiêm Phạm nhé...
Vì Khiêm Phạm viết bài này chỉ mong
muốn cuộc sống này tốt đẹp hơn với tất cả chúng ta.....
Mến chúc các bạn luôn an vui hạnh
phúc trọn vẹn.